Giam cầm [1]

819 68 9
                                        

"Chúng tôi mong mọi người hết sức cẩn trọng khi ra khỏi nhà vào ban đêm. Những vụ án rúng động gần đây đều được ra tay một cách tàn nhẫn và nguy hiểm khi hung thủ chặt đầu nạn nhân ra và thứ sót lại là một cơ thể không mặc gì bị treo ngược ở trước cửa của các tòa nhà. Đề nghị mọi người nếu không có việc cấp bách hãy ở nhà vào ban đêm để đảm bảo an toàn cho đến khi tên hung thủ được đưa ra ánh sáng."

            Hầu hết đám học sinh trong trường đều biết về vụ án này. Chúng luôn tò mò và Hiếu kỳ về động cơ gây án của hung thủ và quá trình ra tay của hắn ta. Chigiri thì chẳng mấy bận tâm, cũng đúng thôi. Vốn là một người kiêu kì khi bị chọc ghẹo đều khoanh tay rời đi nên mấy việc này chả có lý do gì để Hyoma bỏ vào tai làm gì cho mệt. Thứ em đau đầu nhất là việc sắp sửa diễn ra kỳ thi học sinh giỏi môn lịch sử toàn thành phố, em được giáo viên kỳ vọng rất nhiều nên thành ra nhiều lúc áp lực luôn ấy. Mấy hôm toàn phải ở nhà giáo viên dạy sử đến tối mịt mới về, bố mẹ Chigiri luôn nơm nớp lo sợ vì xem được những vụ án gần đây nhưng Hyoma chỉ phủi tay nói rằng không sao đâu.

        "Tách...tách...tách."

   Những tiếng máy ảnh nhỏ thôi, nhưng nó đủ cho người chụp nghe thấy. Từng nhất cử nhất động của Chigiri đều được máy ảnh chụp lại mà em chẳng hề hay biết. Người chụp lén những bức ảnh đó chắc cũng chỉ là mấy đứa hâm mộ em trong trường thôi, tài sắc đủ cả ai mà chả mê nhưng tất cả đều bị Chigiri từ chối. Kaiser không phải là ngoại lệ, hắn cũng mê say đắm cái vẻ bề ngoài ấy. Khi đón Tân học sinh của trường Michael đã chết mê chết mệt cái vẻ đẹp phi giới tính ấy cùng chất giọng ngọt ngào như kẹo ngọt khi em đứng dậy phát biểu cảm nghĩ khi bước chân vào ngôi trường này. Đến bây giờ hắn đã lớp mười hai, em lớp mười một. Kaiser vẫn luôn kiên trì tán tỉnh em nhưng thứ nhận lại chỉ là những ánh mắt né tránh cùng những lần từ chối.

         Kaiser yêu em, hắn yêu em đến độ trong căn phòng nhỏ của hắn ta đều tràn ngập hình ảnh Chigiri. Michael luôn khát khao hồi đáp từ em, muốn Hyoma chấp nhận tình cảm của hắn nhưng mãi chẳng được. Lại phải chứng kiến cảnh em thân mật với những thằng khác, ham muốn chiếm hữu em ngày một lớn trong tâm trí hắn. Kaiser đã lên kế hoạch vô cùng tỉ mỉ, vì luôn nắm bắt được giờ giấc sinh hoạt của Chigiri cũng như những đêm em đi ôn thi về muộn.

          Tối hôm đó, Chigiri đang đi bộ từ nhà giáo viên dạy sử của em. Cả người mệt mỏi uể oải sau một ngày chìm trong đống đề cương cao hơn cả mặt. Hyoma lúc đi đến ngã rẽ, nó có hai con đường. Một con đường tắt nhưng ánh đèn chập chờn và một con đường dài hơn đầy đèn. Em chẳng quan tâm lắm mà đi vào con đường tắt ấy vì chỉ muốn về nhà nhanh hơn một chút nghỉ ngơi sau ngày hôm nay. 

      Nhưng nó là quyết định sai lầm nhất. Kaiser đã đợi ngày này rất lâu, hắn mặc đồ màu đen kín mít chỉ để lộ cặp mắt. Con đường cứ chập chờn bóng đèn, Hyoma có chút sợ liền lấy tay nghe ra đeo vào để trấn an bản thân. Michael khi thấy Chigiri buông lỏng cảnh giác lén lút chạy đến đánh úp em bằng một tấm khăn voan tẩm đầy thuốc mê, Hyoma vội kháng cự nhưng tác dụng của thuốc nhanh chóng phát huy khiến em rơi vào hôn mê. Hắn cười đầy khoái chí, bế con người đó lên vai mình rồi chuyển hướng về căn nhà Kaiser đang sống.

[Kaichigi] WeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ