Chương 57

222 16 0
                                    

Năm năm sau.

An Vỹ đặt chân xuống máy bay, từ từ di chuyển ra bên ngoài thành phố.

Sài Gòn sau năm năm thật sự có nhiều rất khác biệt. Có nhiều tòa cao ốc hơn, nhiều cửa tiệm xuất hiện hơn, nhưng sự vội vã của con người nơi đây vẫn luôn luôn như vậy mà không thay đổi.

An Vỹ đứng ở phía trước chờ một lúc, vì hôm nay mẹ cô sẽ đích thân ra đón cô trở về nhà. Sau năm năm xa cách, bà không thể kể xiết nỗi nhớ con là như thế nào.

Không lâu sau đó, bà đã xuất hiện, An Vỹ mừng rỡ chạy tới ôm chầm lấy bà. Dù có đi tới nơi đâu, thì ở gần mẹ vẫn là tuyệt với nhất.

"Con sống bên bển không tốt hay sao mà xanh xao quá vậy con?"

"Đâu có, con sống rất tốt."

"Thật ra thì, Nhật Hạ vẫn thường xuyên tới nhà hỏi về con..."

Bà dè dặt nói, An Vỹ vội nói muốn đi vệ sinh, thế nên bà chỉ có thể thuận theo mà vờ như lúc nãy mình chưa nói gì.

An Vỹ mỉm cười rồi chạy đi, nhưng nụ cười đó lại không có vẻ là niềm vui thật sự, mà đơn giản chỉ là một cái gượng cười để che đi nỗi buồn ẩn giấu bên trong.

Kì thực là cô chưa hề có can đảm trở lại nơi đây, bởi vì nhìn đâu đâu cũng toàn hiện lên một mớ kí ức, kí ức đó rất đẹp nhưng khi nhớ lại cũng rất đau lòng.

Lý do khiến cho cô nhất định phải trở về, là vì Mỹ Anh sau bảy năm hẹn hò với Hoài Nam thì hai người họ đã quyết định tổ chức đám cưới.

Lễ cưới này rất quan trọng, một người được gọi tri kỉ như cô không có mặt, sẽ coi như không tôn trọng tình bạn hai gần hai thập kỉ này.

Dự định của An Vỹ là sau khi ăn tiệc cưới xong sẽ lại quay về London ngay. Thật lòng cô rất nhớ quê hương, nhớ bóng hình ấy, nhưng cô không thể ở lại, đơn giản vì sợ cái chạm mặt nhau.

***

An Vỹ học xong đại học, thành công lấy được tấm bằng, hiện tại đang làm việc cho một công ty tương đối nhỏ ở London. Mặc dù công ty không quá nổi trội, nhưng so về lương tháng thì vẫn đủ cho cô sống một mình.

Mỹ Anh thì làm việc cho một thương hiệu thời trang khá nổi tiếng tại Việt Nam. Công việc của nàng rất ổn định, thậm chí còn thường xuyên cho cô xem qua mấy mẫu thời trang viral cõi mạng do nàng thiết kế.

Khiết Đan cũng không khác gì, cô cũng làm việc cho công ty. Thùy Dương thì đã ổn định ở nơi mà nàng đi du học.

Cuộc sống của họ, bây giờ có thể coi là êm ấm rồi. Chỉ có An Vỹ là vẫn chưa trút bỏ được gánh nặng. Hay nói đúng hơn, là không bao giờ trút bỏ được.

***

Để chuẩn bị cho buổi tiệc quan trọng nhất đời con gái, Mỹ Anh đã rất vất vả, thậm chí con không có thời gian ra đón cô trở về.

An Vỹ cất đồ đạc vào trong nhà xong, không quên đi xung quanh ngắm nhìn thử. Thì ra cũng không có quá nhiều sự khác biệt.

[GL] Thanh Xuân Tôi Có Nàng - An Lạc VyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ