Rõ ràng là Đao Hành Phong vô cùng tức giận mà đến, Triển Chiêu ở trên nóc nhà quan sát một chút, không chỉ có một mình Đao Hành Phong, Tam đại cao thủ cả Đao Minh đều tề tựu đủ cả.
Ngoài cửa nha môn, nha dịch vừa mới sắp xếp ổn thỏa, Trương Long Triệu Hổ nhìn thấy một đám người giang hồ hùng hổ kéo đến, liền chạy lên bẩm báo.
"A?" Bàng Thái sư vừa mới ngồi xuống chuẩn bị uống miếng trà lấy lại sức, chợt nghe thấy có người tiến vào bẩm báo: "Đại nhân, người của Đao Minh đến."
Thật ra thì Bao Chửng cũng rất bình tĩnh: "Đến bao nhiêu người?"
"Rất đông, đều đeo băng tang, mang theo vũ khí." Người bẩm báo chính là người Khai Phong Phủ, thật ra thì cũng đã quen với chuyện này rồi, cho nên cũng không có hoảng loạn.
"Ách, nhị vị Đại nhân, hay là trước tiên cứ tránh đi một chút?" Huyện thái gia tiến lên.
Bàng Thái sư thật sự cũng đang nghĩ đến chuyện này, mấy người giang hồ kia không biết lại sẽ gây ra chuyện gì nữa đây? Gì mà minh chủ Đao Minh, nghe có cảm giác rất lợi hại, bọn họ thì lại chỉ có một nhúm người như vậy ...
"Hỗn trướng!" Bao Chửng nhíu mày, trừng mắt nhìn Huyện thái gia kia một cái.
Huyện thái gia này dù sao cũng mới gặp Bao Chửng lần đầu, khuôn mặt đen nhánh, hai mắt trợn trừng nhìn mình, khiến cho hắn giật nảy mà lui từng bước --- Này chính là hắc bạch phân minh a!
"Đây là phủ nha, mọi việc đều phải hành sự theo luật lệ của Đại Tống, ngươi thân là mệnh quan triều đình, sao lại sợ mấy người giang hồ?""Dạ phải ......... Bao Đại nhân dạy phải." Huyện thái gia tâm nói, các ngươi đều là những nhân vật lớn, ta chẳng qua chỉ là một huyện quan nhỏ nhoi, sao có thể chơi giống các ngươi được: "Hạ quan sai người tăng cường phòng thủ." Nói xong, gần như chạy đi.
Bao Chửng đứng lên, chuẩn bị ra ngoài nhìn xem một chút, vừa đi tới cửa, quay đầu nhìn lại Bàng Cát đang bưng trà nhìn ngắm khắp nơi, làm như không biết.
"Này" Bao Chửng nhìn hắn: "Ngươi không đi?"
"Ách ...." Thái sư ho khan một tiếng, nói: "Ta đối với ân oán giang hồ, từ trước đến nay đều không có hứng thú, ngươi đi đi."
Bao Chửng nhìn hắn một lát, cười gượng: "Ta nói này Lão Bàng, ngươi dãi nắng dần mưa cũng nào phải ngày một ngày hai, chuyện gì mà chưa từng gặp qua a? Mấy người giang hồ kia vừa mới tới đã dọa được ngươi rồi?"
"Ai nói?" Bàng Cát nhịn không được nói: "Ai nói ta sợ, ta đường đường là Nhất phẩm Thái sư đương triều, sao có thể sợ mấy tên giang hồ chứ?"
Bao Chửng thấy thế buông tay một cái, ý tứ --- Không sợ thì cùng ra!
Thái sư không muốn mất mặt, đành phải đi ra ngoài, tránh cho sau này trở thành trò cười cho cái tên Hắc tử này. Nhưng mà, vừa đi ra ngoài, Thái sư liền nhìn ngó xung quanh hỏi: "Triển hộ vệ chưa ăn cơm về à?"Bao Chửng thấy hắn có vẻ sợ hãi trong lòng, cố ý hù dọa hắn : "Có lẽ đến tối mới về."
Bàng Thái sư mập mạp nháy mắt một cái, trên mặt đã tăng thêm mấy cái nếp nhăn, có chút hối hận.
Hai người vừa mới tới đại môn, năm trăm tinh binh đã để lại một nửa ngoài thành, theo vào chủ yếu chỉ có nha dịch và một số binh mã nhỏ, mà đám người giang hồ đang để tang kia lại kéo đến trùng trùng điệp điệp.
Nhìn thoáng qua một cái, ít nhất cũng phải có đến hai ba trăm người.
Bàng Thái sư biết, một người giang hồ có khi cũng mạnh hơn mấy quan binh thượng đỉnh, nơi này trừ bỏ Triển Chiêu, những người khác đều chỉ là tay mơ, mà Triển Chiêu lại không có ở đây ....... Mà cho dù hắn có ở đi chẳng nữa, cũng có thể một mình đấu với mấy trăm người sao?
"Này, Hắc tử!" Bàng Thái sư thấy Bao Chửng vẫn cứ như trước chưng ra một cái mặt thật đen, nhanh túm lại hắn: "Ngươi kiềm chế chút a, đừng có kích thích bọn họ."
Bao Chửng vung tay, khinh bỉ mà trừng hắn một cái.
Bàng Cát lui lại từng bước, tâm nói --- Ngươi thích chính khí liễm nhiên thì tự ngươi ứng phó đi, ta đây mặc kệ.
BẠN ĐANG ĐỌC
Long Đồ Án Quyển Tập
ActionTác giả: Nhĩ Nhã Thể loại: Kiếm Hiệp, Đam Mỹ, Trinh Thám, Thử Miêu, Đam mỹ đồng nhân, phá án, giang hồ. Vị Đại hiệp này a, vừa mới đến Khai Phong Phủ đã "câu dẫn" toàn bộ đại nương, nha hoàn, lớn lớn bé bé của Khai Phong phủ còn chưa nói, ngay cả "p...