C8

157 11 0
                                    

Sao Liz Liz còn chưa trở về, hay là gọi điện thoại hỏi một chút?" Mắt thấy ký túc xá đã sắp tắt đèn mà Lisa còn chưa trở về, bọn họ liền không khỏi có chút lo lắng.

"Mười phút trước tớ gọi cho cậu ấy, cậu ấy nói sắp về rồi a." Jennie một bên nói một bên từ trên ghế đứng lên, "Tớ ra bên ngoài xem thử."

Nói xong liền đi.

Nào biết mới vừa tới cửa, liền nghe thấy một âm thanh vui sướng ở ngoài cửa vang lên, "Các chị em! Tớ đã trở về a!"

Thanh âm vui sướng này căn bản không giống của người đang bị thương, Jennie sửng sốt mở cửa ra.

Cửa vừa mở ra, liền thấy Lisa đứng ở bên ngoài, cánh tay thắt trên cổ bằng khăn tam giác, mắt cá chân cột băng vải, tay cùng chân đều bị thương, nhìn thật sự là có chút thảm.

Nhưng mà vừa nhìn lên trên, khuôn mặt của người bị thương lại sáng lạn tươi cười đến cao hứng, khóe miệng cười muốn kéo đến lỗ tai.

Jennie thấy Lisa cười đến xuân tâm nhộn nhạo, liền khẳng định có chuyện. Hai tay chống nạnh cười tủm tỉm đề ra nghi vấn: "Tới tới tới, nói chuyện với tụi chị nào, em gái cùng với bạn học Jeon đã làm gì a?"

Thời điểm hỏi chuyện, Tạ Nghiên cùng Gì Miêu cũng đi ra xem, ba người vây xung quanh Lisa, một tư thế không nói chuyện rõ ràng không cho vào.

Lisa cười không dứt, nói: "Các cậu cho tớ vào trước đi, tốt xấu gì thì tớ cũng là một bệnh nhân a."

Tạ Nghiên "phốc" một tiếng, "Lần đầu tiên nhìn thấy có một bệnh nhân cười vui vẻ như vậy."

Tuy nói như thế, nhưng mọi người vẫn tránh ra bên cạnh, Lisa què chân đi vào, Jennie tầm mắt dừng ở mắt cá chân của cô, lo lắng hỏi: "Không có việc gì chứ? Bác sĩ nói như thế nào?"

"Không có việc gì không có việc gì, chuyện nhỏ thôi." Lisa xua tay, không chút để ý nói.

Đi đến ghế của mình ngồi, ngẩng đầu cười tủm tỉm nhìn nhóm bạn cùng phòng, "Tớ cảm thấy tớ cách Jungkook gần hơn một bước rồi."

Jennie cười nhạo, đi đến đối diện Lisa, dựa lưng vào tủ quần áo, hai tay khoanh trước ngực, cười khanh khách nhìn Lisa, "Đến đây đi, nói chuyện một chút trước đã."

Lisa khóe miệng cong cong, lung lay cánh tay của mình, "Vừa rồi không phải Jungkook đẩy tớ ngã xuống đất sao? Hiện tại bị thương, anh ấy phải chịu trách nhiệm a."

Jennie cười, hỏi: "Trách nhiệm gì? Lấy thân báo đáp a?"

Lisa cười, "Hiện tại thì chưa, bất quá sớm muộn gì anh ấy cũng sẽ lấy thân báo đáp thôi."

"Đến sợ cậu rồi, bất quá nghe khẩu khí này của cậu rất có tự tin nha."

"Đương nhiên." Lisa kiêu ngạo nâng cằm, hai chân giơ lên, mông ở trên ghế xoay một vòng, sau đó mới lại ngẩng đầu, cười tủm tỉm nói: "Từ ngày mai, tớ sẽ cùng ăn cơm với Jungkook."

"Cùng... với ai?!!" Lời này vừa nói ra, Tạ Nghiên cả kinh hai mắt trừng lớn, "Tớ không nghe lầm chứ? Cùng ăn cơm với Jungkook? Anh ấy đáp ứng cùng cậu kết bạn?!!"

 /Lizkook Edit/ Với Em Anh Là Tốt Nhất Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ