C59

87 6 0
                                    

Lisa ôm Jungkook một hồi lâu, nước mắt làm ướt cả áo anh.

Gió lạnh gào thét, Jungkook theo bản năng ôm cô chặt hơn, thấp giọng nói: “Về nhà trước được không? Bên ngoài rất lạnh.”

Lúc này Lisa mới gật đầu, từ trong lòng Jungkook chui ra.

Cô cúi đầu, giơ tay xoa xoa mắt.

Jungkook thấy Lisa xoa mắt, lúc này mới phát hiện có chỗ không thích hợp, vội vàng nâng mặt cô lên.

Đôi mắt đỏ rực, trêи mặt còn đẫm nước mắt.

Jungkook tức khắc nhăn chặt mày, “Sao em lại khóc?”

Anh giơ tay lau nước mắt giúp Lisa, “Có phải ba mẹ em biết chúng ta quay về bên nhau nên không đồng ý không?”

Lisa vội lắc đầu, “Không phải.”

Cô nhìn Jungkook, nghĩ đến chuyện mà mẹ vừa nói, trong lòng đau xót, nước mắt lại không khống chế được mà tràn khóe mi. Cô nâng tay lên, tay phải nhẹ nhàng xoa mặt Jungkook, tầm mắt bị nước mắt làm cho mờ đi, cô không thấy rõ mặt anh, thanh âm nghẹn ngào đến run rẩy, “Jungkook, em xin lỗi, em đã không ở bên anh…”

Jungkook không biết vì sao Lisa khóc, nhưng vừa thấy cô rơi nước mắt liền đau lòng, vội giơ tay giúp cô lau đi, ôn nhu trấn an, “Không sao, đừng khóc, anh vẫn ổn.”

Lisa nghe thấy Jungkook nói mình vẫn ổn, nước mắt tức khắc rơi càng nhiều, “Vì kiếm tiền mà mạng cũng muốn mất, đây là vẫn ổn sao?”

Đôi mắt cô đỏ bừng, gắt gao mà nhìn chằm chằm Jungkook.

Cả người Jungkook chấn động, trong mắt hiện lên một tia khϊế͙p͙ sợ cùng khó có thể tin, “Em…”

Anh ngàn dặn dò vạn dặn dò, không để bất cứ ai nói cho Lisa biết chuyện lúc trước anh đi đấu quyền anh ngầm. “Liz Liz…”

Lisa kéo tay anh, “Về nhà trước đi, về nhà lại nói.”

Jungkook nhìn Lisa đỏ bừng mắt, cổ họng khô khốc, một lúc lâu sau mới thấp thấp lên tiếng, “Được.”

Jungkook nắm tay Lisa đi vào ngõ nhỏ, hai người không ai nói chuyện, trong lúc nhất thời, không khí có chút ngưng trọng.

Thang lầu không có đèn, lúc đi lên, Jungkook thật cẩn thận đỡ Lisa, “Chậm một chút.”

Lisa bắt lấy tay Jungkook, khẽ ‘ừm’ một tiếng.

Tới lầu ba, cuối cùng trước cửa cũng có đèn, Jungkook bật chiếc đèn vàng trêи trần hành lang.

Jungkook lấy chìa khóa ra mở cửa, trong phòng đen như mực, không có bật đèn.

Jungkook đi ở phía trước, duỗi tay nhấn bật đèn ở chỗ cạnh cửa, phòng khách nháy mắt sáng lên.

Lisa đứng ở cửa, nhớ tới lần trước đến đây với Jungkook . Anh ngăn ở cửa không cho cô vào, vẻ mặt lạnh nhạt mà nói, có chuyện gì thì nói bên ngoài.

Khi đó anh thật là lạnh nhạt, lạnh nhạt đến mức cô thậm chí cảm thấy Jungkook thật sự đã hoàn toàn quên cô, lúc về đến nhà, cô còn rúc ở góc tường gào khóc cả đêm.

 /Lizkook Edit/ Với Em Anh Là Tốt Nhất Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ