32

888 47 0
                                    

Trong đầu người đàn ông trong phòng thi lúc này sao lại chẳng có chữ, chỉ toàn hình bóng nhỏ bé đó. Anh đang rất sung sức, hôm nay trước khi thi anh đã hôn cậu đủ 10 cái vào môi và 10 cái vào má. Hôm nay anh sẽ được một nghìn, một tỷ điểm luôn chứ không phải điểm tuyệt đối nữa. Anh đã nghĩ thế cho đến khi bản thân làm xong bài thi, hôm nay anh thi có chút không tốt, một số ý dễ anh đã mắc sai sót khi làm thành công thức phổ thông. Anh thất vọng về bản thân lắm chứ, biết trước kì thi chuyển lớp khó đến thế, có lẽ anh đã dốc sức vào kì kiểm tra cuối năm ngoái rồi, làm bài xong anh đứng cổng trường với gương mặt ủ rũ. Hôm nay cậu có bài kiểm tra chất lượng xếp hạng lớp nên vẫn đang trong giờ làm bài, anh muốn gặp cậu, thật sự muốn được cậu ôm vào lòng an ủi

Tiếng chuông một lần nữa reo lên báo hiệu một kì thi nữa kết thúc, Yoongi và Jimin bước ra đến cổng đã thấy Taehyung ở đấy sẵn, gương mặt ủ rũ khiến họ đủ biết rằng...người này muốn được an ủi

"Taehyung à, không có gì đâu, cố lên nha"

"An ủi"

Nói rồi Yoongi dắt Jimin đi không một cái ngoảnh đầu, lúc này cậu mới đi ra, anh thấy cậu như tổ ấm. Cậu đi đến anh đã nhũn cả người ra nhào đến bên em nhỏ mà thủ thỉ kể lại lỗi lầm mình đã mắc phải

"Bé ơi, anh làm sai công thức...anh không xứng đáng với nụ hôn của em, anh thất hứa với bé"

"Lại làm sao nữa rồi, em không trách anh mà, sao anh lại mềm nhũn cả ra rồi"

"Bé ơi, anh làm sai công thức nhiều quá, anh lo lắm"

"Không sao mà, em ở đây mà có đi đâu đâu, không có lần này thì có lần khác. Anh yêu của bé đừng khóc nữa nha"

"Hức...bé ơi, anh xin lỗi"

"Đừng xin lỗi em, bản thân anh là người cố gắng, nếu anh thấy bản thân có lỗi, thì anh phải xin lỗi mình chứ"

"Anh biết, nhưng mà..."

"Không sao mà, em vẫn ở đây đấy thôi. Nào, đi về nhà, em nấu món anh thích nhé"

"Hức.."

"Anh yêu đừng khóc, về nhà thôi"

Bao nhiêu công sức bỏ ra đổ sông đổ biển, nhưng có lẽ thứ quan trọng nhất ở đây lại là câu nói của cậu 'về nhà thôi' đã bao lâu rồi bản thân mỗi chúng ta chưa được nghe câu nói đó. Tuổi học sinh thì có lẽ sẽ là ba mẹ nói với chúng ra, nhưng khi trưởng thành rồi ta mới biết, tìm một nơi gọi là nhà ngoài ba mẹ nói ra có lẽ là rất khó, tìm một người bên bạn, cho bạn một ngôi nhà lại càng khó. May thay, đời này kiếp này, Jeon Jungkook và Kim Taehyung đã gặp nhau, yêu thương và bù đắp cho nhau, chữa lành những tổn thương hay khuyết điểm. Không biết sẽ đi được bao xa, nhưng ngay lúc này, chúng ta trân trọng thứ tìm cảm mà chính bản thân chúng ta đang có.

Kì thi anh mong đợi cuối cùng cũng kết thúc, có lẽ ngày anh mong chờ nhất bây giờ là đợi điểm thôi. Buổi tối hôm ấy tại Kim Gia, cậu và anh cùng nhau về nhà ba mẹ Kim ăn cơm tối, như mọi lần trước, hôm nay mẹ anh lại nấu những món cậu thích để lại thằng con trai bơ vơ trên mâm cơm. Tình cảm đôi lứa sao có thể sánh bằng tình nghĩ mẹ chồng, chàng dâu.

(Vkook) Học Bá Của AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ