Tỉnh dậy không còn thấy người kế bên, Freen bật dậy đảo mắt xung quanh, mở cửa phòng vệ sinh không có nàng, trạng thái của Becky đêm qua khiến cô lo sợ, hốt hoảng lao xuống lầu lúc này Becky vừa từ ngoài bước vào trên tay cầm một túi vải.“ Chị dậy rồi hả?”
Becky cười tươi khi thấy Freen đang đứng trên bậc thang. Freen thở phào nhẹ nhỏm từ từ bước xuống cầu thang tiến về phía nàng.
“ Em hết sốt rồi.”
Đưa tay chạm vào trán nàng, khẽ mĩm cười ánh mắt trìu mến.
“ Đều nhờ chị hết đấy... cảm ơn P’Freen”
Becky nghiêng đầu tinh nghịch. Hành động đó quá đáng yêu bất giác nhéo vào má nàng.
“ A đau P’Freen” Nàng phũng phịu
“ Nay em biết làm nũng nữa hả?”
Freen bất ngờ nhưng cũng cười tít mắt khi thấy nàng bĩu môi
“ Mà em đi đâu vậy?” Chợt nhớ ra Freen thắc mắc
“ Em ra mở cửa cho dì Aom”
Sáng sớm dì Aom đã ghé qua xem tình hình của Beck, mang cho nàng một ít cháo, cũng nói về việc nhờ Freen.
“ À... làm chị... sợ...” Giọng cô nhỏ dần
“ Hả... chị nói gì? Em nghe không rõ”
“ Không... không có gì” cô lắp bắp, chắc do cơn sốt khiến nàng như mê man nên không nhớ chuyện tối qua
“ Em ăn cháo đi còn uống thuốc” Cô lấy hộp cháo được đựng trong túi vải đổ ra tô cho nàng.
“ Chị không ăn cùng em à” Lúc này nàng đã ngồi xuống ghế
“ Chị đi toilet, em ăn trước đi” Nói rồi cô lên lầu vào toilet vệ sinh cá nhân.
Lúc đi xuống đã thấy nàng ăn hết nửa tô. Đặt túi giấy nhỏ có chứa vài viên thuốc lên bàn, giơ tay rót ly nước để sẵn cho nàng
“ Ăn xong nhớ uống thuốc nha... chị về đây, trưa chị qua”
“ Dạ” Cô ngoan ngoãn gật đầu
“ Trưa nay em ăn cháo thịt bằm nha”
“ Em ngán cháo lắm rồi”
Nàng nhăn mặt chỉ tay vào cái tô trước mặt
“ Em bệnh mà, ăn cháo cho dễ tiêu”
Lại thấy cái bĩu môi ấy cô lắc đầu chịu thua, càng tiếp xúc với nàng Freen cảm thấy Becky rất thích làm nũng.
“ Vậy em muốn ăn gì?”
Nàng cười tươi, híp cả mắt
“ Mì spaghetti phô mai”
“ Chị chưa nấu món đó bao giờ” Cô nhún vai
“ Nhưng em biết nấu”
“ Vậy chị mua nguyên liệu để cho em nấu, trưa chị ghé” Freen xoa đầu nàng rồi rời đi.
Becky dõi mắt theo cho tới khi cô khuất sao cánh cửa mới chịu quay đầu lại, mĩm cười hạnh phúc khi được nuông chiều
BẠN ĐANG ĐỌC
[ FreenBecky] Bình Yên Nơi Em
Romantizm" Khi Becky bước vào, cuộc đời em không còn cô đơn nữa. Trước khi có Becky, em từng rất cô đơn. Em ra ngoài gặp gỡ bạn bè hoặc làm mọi việc một mình... Em chưa bao giờ quan tâm chăm sóc ai nhiều đến như vậy. Em cảm thấy cuộc sống hạnh phúc hơn khi...