Chương 62: Đại Tuyết / Đông Chí

432 31 8
                                    

.
..
...



"Chị rất vui khi em có thể nói với chị chuyện này." Freen ôm Becky như cũ, tựa trán cô lên trán nàng, "Pipi, đừng quá áp lực được không, chị chỉ cần em ở bên là được."

"Em không phải không tiếp thu ý tốt của cô, em......" Becky nhỏ giọng nói, "Em không nhìn kỹ là điện thoại hiệu gì. Yuki cất trong túi. Bạn ấy rất tôn trọng chúng ta, không mở ra xem, cũng không hỏi em, em tưởng cái này mắc lắm, là do em quá sốt ruột."

"Em xem nhẹ tâm ý của cô, thực xin lỗi." Becky thực áy náy, đôi mắt ngân ngấn nước, nốt ruồi run run lên như đang đấm vào trái tim Freen.

"Không sao" Freen cọ cọ nàng tóc, "Cái này không quan trọng."

Becky chớp mắt, thật sự rất gần nhau, tim hai người cơ hồ là cùng chung một nhịp đập.

"Mấy ngày nay em đều bận chuyện thi cử...... Còn có......" Becky dừng một chút.

"Không cần lo lắng, chắc chắn em có thể thi tốt mà," Freen mỉm cười mà nhìn nàng, "Ngày mốt đúng không? Chị đi cổ vũ em nha?"

Becky nghĩ nghĩ, lắc đầu, "......Cô đi em sẽ hồi hộp."

Freen khẽ cười một tiếng, không miễn cưỡng nàng nữa, hôn hôn tóc nàng, cắn nhẹ lỗ tai trắng muốt của nàng, Becky nhột rụt người lại, Freen lại nhích tới gần, chọc nàng, "Chúng ta nhiều ngày rồi chưa gặp nhau, em không nhớ chị sao?"

Cái cô này, hôn môi mình xong lại dán lên tai mình, mặt Becky mặt đỏ lên, nàng cắn môi.

"Sao? Nhớ? Không nhớ?" Freen ôm eo, kéo nàng xuống thấp một chút, Becky gối lên khuỷu tay cô, từ dưới nhìn lên thấy cô, cứ thế nhịn không được mà cười lên.

Làm sao bây giờ? Cô làm sao lại có thể vừa trẻ con vừa đáng yêu vậy chứ?

Becky vươn tay sờ lên mặt cô.

Da Freen rất trắng, mặt mày thâm thúy, đường cong nhu mị, đuôi mắt có chút nếp nhăn khi cười, bởi vì cô rất thích cười, đặc biệt là thích cười với mình.

Thật là đẹp.

"Cảm ơn Pipi khích lệ." Nụ cười của Freen như là ánh sáng nhu hoà chiếu tới, "Pipi cũng đẹp."

Tay Becky bị cô cầm lấy dán lên gò má cô. Trước mắt nàng chỉ toàn là Freen, nàng tự nhiên mà nói thành tiếng , "Em nhớ cô, rất nhớ cô...... Fre......"

Tới đây Becky đột nhiên ngưng lại.

Freen vốn dĩ đang cười khanh khách thì vẻ mặt bỗng đơ ra, có chút rầu rĩ, "A, đừng kêu chị là Freen giáo sư."

Becky ngẩn ngơ, sau đó cười, thật sự kêu lên: "Giáo sư Freen!"

"Đổi đi, đổi đi, đừng kêu chị như vậy!" Freen phản đối.

Mắt Becky tít lại, "Không đổi!"

Freen chọt nàng nhột, "Đổi đi, đổi đi! Không phải em từng kêu chị Freen tỷ tỷ sao?"

Becky chớp chớp mắt, "Có hả?"

Freen véo nhẹ eo nàng, ngón tay phất tới phất lui, "Đừng giả vờ, sau đó em không chịu kêu nữa, giờ thì sao? Cũng không kêu chị sao? Kêu một tiếng cho chị nghe đi nào."

Becky bật cười, nàng vừa cười vừa né, mặt đỏ hết cả lên, "Ngứa em......"

"Không được sao?" Freen cực kỳ thích nhìn nàng cười. Becky rất ít khi cười, cho dù bị chọt nhột vậy, nàng cũng chỉ cười nhẹ, đôi mắt cong lên, có loại hồn nhiên vui vẻ không hề bố trí phòng vệ, còn kèm theo sự ngượng ngùng chỉ của riêng nàng.

Hai người từng có vài lần hôn môi, khi Becky bị cô hôn đến mức thở không nổi, nàng phát ra tiếng động cũng rất nhỏ, đôi mắt hơi khép lại, lông mi rung rung cùng nốt ruồi phơi bày nội tâm khẩn trương của nàng. Cơ thể thiếu nữ bế lên thật mềm mại, tiếng động rất nhỏ, ngọt ngào, giọng Freen khẽ vang lên, "Vậy em hôn chị, chị liền tha cho em."

Becky ngẩn ra, nhìn đến ánh mắt của Freen, nàng hơi quay mặt đi, những con chữ trên chiếc áo hoodie trước ngực phập phồng.

Đang khẩn trương.

"Ân, một là kêu chị Freen tỷ tỷ, hai là hôn chị, em chọn đi."

Mặt Becky càng đỏ, lông mi khẽ động , nốt rồi kia như đoá hoá quỳnh trong giai thoại chậm rãi hé nở, vừa mở ra liền khép lại.

Lại thẹn thùng.

Người Freen bỗng nhiên có một luồng xung động chạy qua, cô đỡ lấy đầu nàng dẫn dắt nàng bao trùm lấy môi của cô, đầu lưỡi nhịn không được mà dụ dỗ thâm nhập vào giữa hai cánh môi của nàng. Hơi thở hai người đang quyện vào nhau tạo nên hương thơm mềm mại lấp đầy hết không gian bên trong.

Cánh tay mảnh khảnh câu lấy cổ cô, đây là dấu hiệu Becky chấp nhận cô. Freen mút lấy môi lưỡi của nàng, phải dùng lực mạnh hơn so với trước đây. Cô phát hiện lưng Becky run lên, nàng đang động tình, nắm chặt lấy quần áo cô, ngây ngô tinh tế đáp lại cô.

Hai chân nàng đặt trên đùi cô, mũi chân nhẹ nhàng đong đưa, Freen với tay qua nắm lấy, từ đó chầm chậm vuốt ve hướng lên trên......

[BHTT] Xuân Hạ Thu Đông | FreenBecky | CoverNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ