Sau khi trải qua quãng thời gian Quốc Khánh ngâm mình trong phòng thí nghiệm và thư viện, Vương Giác rốt cục cho bọn họ vài ngày nghỉ, chín giờ tối thả người, đây là ngày mà nhóm người Mã Quần Diệu tan học sớm nhất trong khoảng thời gian này.
Anh cởi bỏ áo khoác trắng xách trong tay, đi xuống lầu, không hề rời đi, đứng tại bên hồ dưới cây liễu, đợi người.
Tòa nhà y học đèn đuốc sáng trưng, sinh viên năm nhất chuẩn bị tan học.
Dù năm nhất vẫn tương đối thả lỏng, nhưng sắp xếp thời gian vẫn rất chặt chẽ, Lâm Y Khải ngáp một cái đi bên cạnh Triệu Kha, cả hai cùng nhau đi xuống lầu, Triệu Kha nói Lâm Y Khải nghe về một trò chơi, Lâm Y Khải nhìn như cũng không quan tâm chú ý cho lắm.
Thậm chí Triệu Kha ngừng nói lúc nào cũng không biết.
Sinh viên đi lại rộn rộn ràng ràng, rất nhiều người đi ngang qua người một thanh niên đứng dưới cây liễu, đại đa số ánh mắt đều sẽ dừng lại một chút, thực sự là nhan sắc quá đáng chú ý.
Triệu Kha so với Lâm Y Khải thì trông thấy trước, cậu lấy cùi chỏ huých Lâm Y Khải một chút:
"Lâm Y Khải..."
Người đã đến trước mặt, Lâm Y Khải rốt cục kịp phản ứng, đồng thời, cậu bị Mã Quần Diệu một tay túm lấy kéo đi, anh vẫn không quên cùng Triệu Kha chào hỏi:
"Học đệ, chào buổi tối."
"Trước nói với cậu một tiếng, Khải Khải đêm nay có thể sẽ không về ký túc xá "
"Tôi lúc nào..."
"Lâm Y Khải, thừa dịp anh còn cùng em nói chuyện nhẹ nhàng, ngậm miệng."
Mã Quần Diệu bấm một cái lên mặt Lâm Y Khải, không có bao nhiêu lực, chỗ bị bóp vẫn hơi đỏ lên.
Cùng Triệu Kha nói chuyện tưởng như một người hai nhân cách, đây mới là Mã Quần Diệu chân thực của hiện tại, Lâm Y Khải ngửi thấy trên người đối phương nồng nặc mùi khói..
Lâm Y Khải bị kéo tới hoa viên phía sau tòa nhà dạy học, hoa viên chỉ là sinh viên hay gọi như thế, trên thực tế hoang vu một mảnh, cỏ dại rậm rạp, có cây còn cao hơn cả người. Trước kia có sinh viên đề nghị khai phá nơi này thành một hoa viên thật sự, nhưng cuối cùng rơi vào sự phản đối của sinh viên ngành mỹ thuật, bọn họ tự xưng nơi này là suối nguồn cảm hứng của bọn họ, là món quà thiên nhiên ban cho, về sau dù tranh cãi cũng không giải quyết được gì.
Chẳng qua cũng xác thực, loại địa phương hoang vu này, rất phù hợp để có thể tạo ra linh cảm nhất là khi vẽ chủ đề thiên nhiên, nhưng ban đêm, liền phá lệ khiến lòng người hoảng hốt, đặc biệt nó còn ở phía sau viện y học, bởi vì có quan hệ với sinh viên ngành y: sát sinh. Bọn luôn nói nơi này âm khí nặng, lạnh lẽo, ban đêm cơ bản không người đến.
Lâm Y Khải hiện tại cũng cảm thấy lạnh lẽo, cậu bị kéo tới nơi này, bị Mã Quần Diệu đẩy một cái, lảo đảo mấy bước, dưới chân cỏ khô một mảnh cả vùng đất như bị bóng đêm nuốt chửng, không khí lành lạnh cảm giác hơi rợn tóc gáy.
Lâm Y Khải nhìn xem biểu cảm của Mã Quần Diệu, muốn nói lại thôi.
Mã Quần Diệu nhìn đối phương, hồi lâu, chợt cười:
BẠN ĐANG ĐỌC
Là em không thể là ai khác
RomanceLâm Y Khải tính trước tính sau, mơ mộng một cuộc sống đại học đầy màu sắc, trái ôm phải ấp nhưng cậu lại không ngờ rằng, ngày đầu tiên khai giảng ở đại học, cậu đã bị người ta để mắt tới. Người kia ỷ vào thân phận hội trưởng hội học sinh, để cho đám...
