Chương 11: Lòng dạ lo âu vội quay đầu, dáng người vô tung lửa dâng bụng
Editor: Đỉnh Biên Hồ
Ngày này, Tạ Tri Phương đi ngoại ô cưỡi ngựa luôn có cảm giác tâm thần không yên.
Con ngựa trắng hắn cưỡi là ngựa được lai giống từ Hãn Huyết Bảo Mã [1] do ngoại tổ đặc biệt tìm ở Tái Ngoại [2] cùng với chủng ngựa mẹ tốt ở bản địa.
Ngựa này hình thể cao lớn, vó ngựa gào thét ra gió [3], tốc độ cực nhanh, lại có nhiều điểm đặc biệt, chẳng hạn như tính tình dịu ngoan, rất khôn [4].
Tọa kỵ theo chủ nhân, chậm rãi mà đi tới, thỉnh thoảng dừng lại cúi đầu ăn cỏ, bị Lâm Huyên bỏ xa hơn một dặm mà vẫn không vội vàng nóng nảy.
Cuối cùng vẫn do Lâm Huyên chờ không nổi, kéo dây cương chạy gấp quay về, tay cầm roi ngựa chỉ vào hắn cả giận nói: "Tạ Minh Đường ngươi chơi ta? Đã nói cùng nhau đua ngựa, nhìn cái phẩm hạnh khó ưa nửa sống nửa chết đó của ngươi, ngươi đang chướng mắt kỹ thuật cưỡi ngựa của ta hay là tự biết kỹ thuật của mình không bằng người mà nhận thua trước?"
Tạ Tri Phương cũng không giận, khóe môi cong cong, nói: "A Huyên, là ta không tốt, ta lo cho tỷ tỷ của ta, không có tâm trạng."
"Tỷ tỷ ngươi làm sao?" Thần sắc Lâm Huyên hơi dịu xuống, lại nghe Tạ Tri Phương nói vài câu về chuyện yến Thanh Lương, có hơi không tán đồng: "Ngươi lải nhải lắm chuyện quá, chỉ là một buổi yến tiệc bình thường thôi, lại ở trong nhà địa bàn của ngươi, có thể xảy ra chuyện gì? Ta đây nói một câu khó nghe, người biết thì sẽ hiểu tình cảm của ngươi với tỷ tỷ cực tốt, người không biết thì còn tưởng rằng người lén lút nuôi nữ nhi!"
"Miệng ngươi càng ngày càng độc." Tạ Tri Phương "chẹp" một tiếng, chạy song song với hắn một lát, cuối cùng vẫn lòng dạ rối bời mà quay ngựa về đường cũ: "Ta về nhà nhìn xem, hôm khác mời ngươi ăn cơm."
"Này! Này!" Lâm Huyên kêu hai tiếng, thấy Tạ Tri Phương đã dứt khoát quyết định, lòng hơi mất vui.
Hắn phóng ngựa đuổi theo, tạm dừng chốc lát nói: "Tiên sinh dạy học trong nhà bị bệnh nặng, phụ thân dự tính đưa ta vào Quốc Tử Giám, ta không muốn đi, Chu lão tiên sinh nhà ngươi giảng bài thế nào? Quản thúc có nghiêm khắc không? Có chịu nhận thêm một học sinh không?"
Tạ Tri Phương ngước đôi mắt đào hoa đa tình lên: "Quốc Tử Giám có gì không tốt? Tri thức học tập toàn diện, nơi vui chơi cũng nhiều, lại có thể kết giao rất nhiều bằng hữu, chờ sau này ngươi cất bước lên con đường làm quan, rất có lợi."
Đời trước, hắn tòng quân nhiều năm, lúc tích lũy chiến công hiển hách, trong lòng cũng ấp ủ nguyện vọng nhất định phải trở nên nổi bật, hạ quyết tâm đoạt được tiền đồ sáng lạn, để cho vị "phụ thân tốt" sủng thiếp diệt thê [5] kia nhìn xem, khiến phụ thân hối hận không kịp.
Bởi vậy, ngoại trừ khổ luyện võ nghệ ra, hắn còn mất ăn mất ngủ, chăm chỉ mà học hành, lại âm thầm học theo công tử danh môn trau dồi lục nghệ [6], giấu tài nhiều năm, lúc ấy mới luyện thành hình tượng quý công tử nho nhã phiêu dật tinh thông mọi thứ của sau này.
![](https://img.wattpad.com/cover/362898357-288-k960641.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDIT | CAO H] GẢ TỶ
RomanceTác giả: Minh Loan Thể loại: Ngôn tình, nguyên sang, H văn, cổ đại, 1v1, HE, tỷ đệ, ngọt sủng, trọng sinh, song khiết, thị giác nam chính, incest Tình trạng: Hoàn thành Số chương: 258 (220 CV + 38 PN) Liên kết tiểu thuyết: https://www.po18.tw/books...