Chương 23: Ấm êm vui vẻ giao thừa đoàn viên, đèn đuốc rực rỡ đêm đen chẳng còn
Editor: Đỉnh Biên Hồ
Tạ Tri Phương kiềm chế cơn giận, nhìn tỷ tỷ tự tay đút cho Tạ Tri Linh hai quả sơn tra, chỉnh góc chăn kỹ lại, lại nhìn nàng đã ra mồ hôi, mê man ngủ thiếp đi, lúc này mới nhân cơ hội cưỡng ép kéo tỷ tỷ đến gian phòng nhỏ nói chuyện.
Hắn ném mấy hạt đậu phộng cùng hạt dẻ vào bếp lò đất đỏ, không bao lâu đã nghe thấy bên trong vang lên tiếng động "lốp bốp", lấy đũa bạc nhặt ra, lột vỏ cho Tạ Tri Chân ăn, trong miệng còn tị nạnh: "Bây giờ tỷ tỷ có muội muội mới, đối xử với nha đầu đó quan tâm săn sóc đủ điều. Nếu một ngày nào đó, đệ với nó cùng rơi xuống sông, tỷ tỷ cứu ai trước?"
Tạ Tri Chân bị hắn chọc cười, trách yêu nói: "Câu hỏi này của đệ thật vô lý, chúng ta ở khuê phòng, bình thường không ra khỏi cửa sao có thể rơi xuống sông? Hơn nữa, đệ đừng cho rằng ta không biết, lúc ở nhà ngoại đệ hay cùng mấy vị biểu ca tới thôn trang nghịch nước, bọn họ đều khen đệ bơi rất giỏi, sao có thể cần ta cứu?"
Câu trả lời này của nàng khiến người ta vô cùng không hài lòng, Tạ Tri Phương giận dỗi nửa ngày, mới oán giận nói: "Nếu tỷ tỷ cùng người khác rơi xuống sông, đệ chắc chắn cứu tỷ tỷ trước, mặc kệ bọn họ đi tìm chết."
"Lễ lớn lại phạm điều kỵ." Tạ Tri Chân không thích nghe nhất chính là hắn nói tới chữ "chết", do vậy bất đắc dĩ mà thở dài, mắt thấy sắc trời đã trễ, nàng phân phó cho bọn nha hoàn dọn cơm lên, sau đó liền muốn đứng dậy đi tới nhà chính.
Nàng nhẹ nhàng gót sen [1], lại thấy Tạ Tri Phương vẫn đứng im tại chỗ không nhúc nhích, hai má tức giận, mơ hồ có mấy phần dáng vẻ nắm cạp váy nàng lăn lộn làm mình làm mẩy chơi xấu khi còn nhỏ, nàng không khỏi mỉm cười, tự mình đi tới kéo hắn, dịu dàng nói: "A Đường, đệ là người ta quan tâm nhất trên đời này, dù là ai cũng không thể quan trọng hơn đệ. Chỉ cần đệ bình an, sống lâu trăm tuổi, muốn tỷ tỷ thế nào cũng được."
Tạ Tri Phương nghe thấy lời này, không giấu nổi ý cười đầy mặt, bật người nhảy dựng lên, lôi kéo tay nàng vui cười nói: "Tỷ tỷ ở trong lòng đệ cũng như thế, thôi thôi, tỷ tỷ đã muốn làm Bồ Tát, đệ cũng không phải người lòng dạ hẹp hòi, đành cho phép nha đầu đó ở đây nghỉ ngơi mấy ngày. Chỉ có hai chuyện, thứ nhất, đợi khi nha đầu đó khoẻ thì về Linh Tê Lâu của nó đi, bình thường đừng ở trước mặt đệ chướng mắt đệ, đệ nhìn phiền lòng, thứ hai, dù sao nha đầu đó cũng là do kẻ kia sinh ra, sau này có tâm tính gì ai cũng không nói trước được, tỷ tỷ vẫn phải đề phòng mới tốt."
Tạ Tri Chân đương nhiên đáp ứng, nắm tay hắn đi tới nhà chính.
Không bao lâu sau sắc trời tối sẫm, Tạ Thao đi tới dưới sự bao quanh của hạ nhân, hắn ngồi ở vị trí gia chủ được hai con hành lễ bái lạy, đưa cho bọn họ hai phong bì đỏ thẫm, lại đưa thêm hai nén bạc để bọn họ thưởng cho hạ nhân.
Tạ Tri Chân nói đến chuyện Tạ Tri Linh bị bệnh, Tạ Thao gật gật đầu: "Gần đây ta bận, chưa kịp thăm con bé, may mắn tỷ tỷ con có lòng." Lại không nhắc tới chuyện muốn đến Lưu Quang Uyển thăm bệnh.
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDIT | CAO H] GẢ TỶ
RomantizmTác giả: Minh Loan Thể loại: Ngôn tình, nguyên sang, H văn, cổ đại, 1v1, HE, tỷ đệ, ngọt sủng, trọng sinh, song khiết, thị giác nam chính, incest Tình trạng: Hoàn thành Số chương: 258 (220 CV + 38 PN) Liên kết tiểu thuyết: https://www.po18.tw/books...