Chương 20

135 13 4
                                    

Chương 20: Miệng thành thật nói lời thẳng thắn, đêm cùng giường một lòng chân thành

Editor: Đỉnh Biên Hồ

Hắn bỗng nhiên không dám ngẩng đầu nhìn biểu tình của tỷ tỷ.

Tạ Tri Chân ngơ ngẩn mà nhìn đệ đệ.

Vóc người hắn không cao, diện mạo tuấn tú khiến người ta yêu thích, tuy nói hắn hơi ngỗ nghịch bướng bỉnh nhưng ở trước mặt nàng vẫn luôn tính là còn nghe lời, mấy tháng nay càng như thoát thai hoán cốt mà trở nên hiểu chuyện, săn sóc mọi điều, chú tâm mọi chuyện, khiến nàng vui mừng không thôi.

Nhưng ai có thể ngờ tới hắn im lặng thì thôi, vừa lên tiếng đã khiến người ta hoảng sợ, lặng lẽ làm chuyện kinh hãi thế tục thế này.

Trong lòng Tạ Tri Phương không ngừng ảo não, lấy Bình Phúc để trút giận, tung chân đá vào một chân gã, mắng: "Thứ không có mắt, còn không mau cút ra ngoài!"

Bình Phúc "ai da" một tiếng, vừa lăn vừa bò mà lui xuống, trước khi đi không quên đóng cửa lại để cho hai tỷ đệ chậm rãi nói chuyện.

Lặng im hồi lâu, Tạ Tri Phương rốt cuộc không nhịn được, ngượng ngùng mà nói: "Tỷ tỷ, nếu không tỷ tỷ cứ đánh đệ một trận xả giận đi. Nếu thật sự giận đệ, vậy đệ tới thôn trang ở mấy tháng, đợi tỷ tỷ hết giận, sai người tới đưa tin, đệ lại quay về..."

Ngoài miệng hắn mềm giọng, nhưng trong lòng lại không sợ hãi bao nhiêu.

Tỷ tỷ có thể liều mạng vì hắn, không có đạo lý không bao dung được lỗi lầm hắn phạm phải.

Không ngờ tới sau một lúc lâu, trước mặt truyền tới tiếng khóc nức nở nho nhỏ.

Tạ Tri Phương vẫn còn đang quỳ, khi ngẩng mặt lên, vừa vặn nhìn thấy lan vương sương sớm [1], hoa lê tắm mưa [2], lập tức sợ tới mức hồn bay phách tán [3].

Muốn toi mạng, sao tỷ tỷ khóc rồi.

Hắn bật người đứng lên, luống cuống tay chân mà kiếm khăn, tìm trái tìm phải không thấy, liền dứt khoát dùng ống tay áo lau nước mắt cho tỷ tỷ, miệng nói đầy lời ngon tiếng ngọt dỗ nàng: "Tỷ tỷ, đừng khóc, đừng khóc nữa, đều do đệ không tốt, đều do đệ sai, đệ khốn nạn, đệ bất hiếu, đệ tán tận lương tâm, đệ hết thuốc chữa... Mà nay những chuyện khốn kiếp đó đệ cũng đã làm xong, nếu tỷ tỷ thật sự khó có thể chấp nhận, vậy không bằng bắt đệ tới quan phủ, để phán quan dựa theo luật pháp trừng trị đệ, đệ tuyệt đối không phản kháng!"

Nói thì nói như vậy, nhưng dựa theo luật pháp đương triều, người ngỗ nghịch trưởng bối phải chịu đại hình tra tấn, huống chi hắn còn làm ra chuyện chặt đứt huyết mạch nối dõi của phụ thân? Sợ rằng không phải bị lưu đày ba ngàn dặm thì cũng phải kinh động tới bệ hạ, phán xử trảm vào mùa thu [4] năm sau.

Tạ Tri Chân tránh khỏi sự dây dưa của hắn, mang theo khóc nức nở nói: "Đệ chẳng qua biết chắc ta không nỡ, còn vô cớ nói những lời tàn nhẫn này, vô vị!"

Bị nàng nói toạc ra suy tính trong lòng, mặt dày của Tạ Tri Phương đỏ ửng lên, kéo ghế dựa lại sát nàng ngồi xuống, thật cẩn thận mà lau nước mắt cho nàng: "Đệ biết tỷ tỷ tốt với đệ nhất, tỷ tỷ đừng khóc nữa, thấy tỷ tỷ khóc đệ khó chịu cả người, hận không thể ra ngoài chết đi..."

[EDIT | CAO H] GẢ TỶNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ