Không đến câu lạc bộ võ một thời gian dài, huấn luyện viên Chu của câu lạc bộ gửi tin nhắn cho tôi, hỏi tôi tuần này muốn nghỉ hay đến luyện một lúc. Tôi nghĩ tới Thịnh Mân Âu đằng nào cũng sẽ tăng ca, trong nhà cũng chỉ có mình tôi, vậy thì đi thôi, dù sao cũng không thể lãng phí thẻ hội viên được.
Thế nên chiều thứ bảy, xa cách hơn hai tháng, tôi hừng hực ý chí chiến đấu đi vào câu lạc bộ võ Hồng Phi, bắt đầu luyện Muay Thái cả một buổi chiều.
Bất kể là môn võ gì đi nữa, cũng đều cần luận bàn với người khác mới có thể tiến bộ được. Sau khi tôi làm nóng người, huấn luyện viên Chu đã tìm một học viên khác tới đối chiến với tôi, nói rõ rằng chỉ cần đánh chơi chơi thôi là được, đừng đánh hăng quá.
Nói thì nói vậy, song đàn ông lại là một loài sinh vật cực dễ xúc động, đánh một hồi đã chẳng biết giữ tay giữ chân gì nữa, adrenaline tăng vọt, cơn đau đớn cũng trở nên đù đờ.
Thế nên, sau khi trận chiến kết thúc, tôi ướt đẫm mồ hôi trở về phòng thay đồ, cởi quần áo trên người ra chuẩn bị đi tắm, ngẩng đầu lên mới đột nhiên thấy eo mình trong gương đã xanh tím cả mảng lớn thì quá ngỡ ngàng.
To chừng bàn tay, xanh xanh tím tím, vắt ngang qua eo, hết sức dữ tợn.
Tôi xoay người, không nhìn thấy những nơi khác bị tím bầm như vậy, liền lấy tay chạm vào, đau tới nỗi eo run lên liên tục.
"Shhh, sao vừa nãy lại chẳng thấy sao nhỉ......"
Xối người xong, có thể là vì nước ấm có chức năng giúp lưu thông máu, tôi nhìn vào vết tím bầm kia mà lại có cảm giác nó lan rộng ra còn to hơn.
Nhếch khóe miệng, mặc xong quần áo, thử đi lại vài bước. Đi chậm vẫn không sao cả, đi bước lớn dừng lại vẫn sẽ thấy đau.
Bắt xe về đến nhà đã là hơn bảy giờ tối, Thịnh Mân Âu đương nhiên vẫn chưa về nhà.
Tôi tự gọi đồ ăn ngoài cho mình, ăn xong thì nằm trên ti vi xem sô pha một lúc, đến chín giờ, nghe thấy tiếng khóa điện tử trên cửa vọng vào từ bên ngoài, tôi lập tức bật dậy khỏi sô pha.
Nắm bắt thời cơ cực chuẩn, Thịnh Mân Âu mới vừa đẩy cửa vào nhà, tôi đã nhảy tót lên lồng ngực hắn. Hai tay ôm lấy cổ hắn, hai chân quấn lấy thắt lưng hắn.
"Anh, anh về rồi à."
Trọng lượng cả người tôi đều treo trên người hắn, khiến cho hắn không thể nào không duỗi một tay ra đỡ lấy eo tôi.
Vừa đỡ lấy một cái, đã nhấn đúng lên vết tím bầm kia.
Eo tôi vốn đã nhạy cảm, mà bình thường nhấn như vậy cũng không sao, nhưng hôm nay đang bị thương, cảm giác sướng tê tê từ va chạm này đủ làm tôi run lẩy bẩy cả buổi. Tức khắc cả người tôi mềm oặt, miệng kêu lên sợ hãi thả hai tay ra, ngay lập tức sẽ rớt xuống đất.
Thịnh Mân Âu nhíu mày, bàn tay đang nắm lấy eo tôi lướt xuống dưới, nâng mông tôi lên, một tay khác thì đè lên lưng tôi, cố định cả người tôi trên người hắn như đang ôm lấy một đứa trẻ.
"Kêu gì?" Hắn nhướng mày.
Tôi không dám nói nói rằng mình đi tập võ kết quả là tập cho eo tím bầm, bị hắn biết được, có khi sau này sẽ không cho tôi đi tập nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
Phi âu bất hạ
Tiểu Thuyết ChungTác giả: Hồi Nam Tước Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, đô thị, niên thượng, anh em không có quan hệ huyết thống, HE, chủ thụ, góc nhìn thứ nhất Couple: Thịnh Mân Âu x Lục Phong (Người anh lạnh lùng công x Cậu em thâm tình thụ) Số chương: 82 ...