An Hữu Trân trở lại xe ngựa rất đắc ý nhìn Trương Nguyên Ánh cùng Nghiễn nhi, hừ, hiện tại đã biết bổn thiếu gia lợi hại như thế nào chưa, hắc hắc.....
Nghiễn nhi chứng kiến chuyện vừa rồi, liền hướng phía sau Trương Nguyên Ánh rụt rụt, má ơi, cũng quá dọa người a, thậm chí còn có người như vậy, có thể nói cho người khác hộc máu, về sau hay là cẩn thận một chút, đừng chọc hắn giận nếu không còn không biết người kế tiếp hộc máu có phải là mình không....
Trương Nguyên Ánh cảm giác Nghiễn nhi sợ hãi, nhìn người đối diện còn đang hù dọa Nghiễn nhi, liếc An Hữu Trân một cái, vỗ vỗ vai Nghiễn nhi an ủi.
Hắc hắc, hiện tại biết sợ ta rồi sao, lần sau chọc giận bổn thiếu gia, ta sẽ ngươi biết tư vị của hộc máu, An Hữu Trân nhìn thấy Nghiễn nhi, trong nội tâm thật đắc ý, dọc đường hát một tiểu khúc khoan khoái về Trương gia...
--------------
“Gia gia...” Vừa vào nhà Trương Nguyên Ánh liền đi thẳng đến chỗ Trương Phú Quý.
“Ha ha ha, Ánh nhi đã trở lại.” Trương Phú Quý cười hiền lành, “Trân nhi cũng đã trở về.”
An Hữu Trân bị Trương Phú Quý nhìn bằng ánh mắt này có chút ngượng ngùng, dầu gì mình cũng nên chào một tiếng, lúng túng nở nụ cười “Ha ha, đúng vậy gia gia.”
“Nhà như thế nào?”
“Cảm ơn gia gia đã nhớ, trong nhà hết thảy đều tốt, thực xin lỗi gia gia, không cùng người nói ta đã trở về.” An Hữu Trân ngượng ngùng nói.
“Ha ha, gia gia biết rõ ngươi sốt ruột việc nhà, bất quá lần sau có muốn đi nên báo với gia gia một tiếng, gia gia cũng không phải không cho ngươi về nhà, không cần phải để lại một tờ thư liền không thấy bóng dáng đâu, ha ha.”
“Ân, Trân nhi đã biết.”
“Hảo, hảo, các ngươi đi đến vài ngày đường cũng đã mệt mỏi, mau xuống nghỉ ngơi đi a.”
“Gia gia, Ánh nhi cáo lui.”
“Trân nhi cáo lui."
Mới ra khỏi gian phòng của Trương Phú Quý, An Hữu Trân và Trương Nguyên Ánh liền đi ngược hướng nhau...
“Thiếu gia, ngươi là muốn đi nơi nào?” Tiểu Thanh vội vàng đuổi theo An Hữu Trân.
“Đương nhiên là đi ra ngoài ăn chút cơm uống chút rượu, Tiểu Thanh tỷ tỷ cùng Tiểu Mặc chúng ta đi thôi, bổn thiếu gia mang các ngươi đi ăn.”
“Tiểu thư, con nhà giàu kia tám phần lại đi hoa tửu.” Nghiễn nhin nhìn thấy nhóm người của An Hữu Trân hướng cửa chính đi tới.
“Chuyện hắn cùng ta không có quan hệ, không cần trông nom, đi thôi.” Con nhà giàu kia đi nơi bướm hoa không phải là một hai lần, nhiều hơn Trương Nguyên Ánh cũng thấy nhưng không thể trách, dù sao tiếng tăm của người này cũng đã truyền ra ngoài.
“Nha.” Gặp tiểu thư mình không để ý, Nghiễn nhi cũng không nói gì.
“Tiểu thư!” Gia đinh gọi Trương Nguyên Ánh.
“Có chuyện gì?”
“Lúc tiểu thư không có ở đây có một thư sinh đã tới phủ bái phỏng nhiều lần, mấy lần ấy đều đuổi hắn đi, nhưng hôm nay hắn lại đến nữa, có đuổi thế nào cũng không đi, có ý muốn gặp riêng tiểu thư. Còn nói là bằng hữu cũ của tiểu thư, tiểu thư ngươi xem....” Gia đinh khó xử, muốn đuổi hắn ra ngoài cũng không khó, nhưng lỡ là bằng hữu thật sự của tiểu thư thì....cho nên cũng chưa dám động thủ.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Annyeongz] Con Nhà Giàu Đến (cover/edit)
FanfictionTruyện gốc: Hoàn khố tử đệ giá đáo Tác giả: Tế Dương Phi Vũ Editor: chris_nguyen Thể loại: Xuyên không, cổ đại, nữ cải nam trang, oan gia, HE Nhị Thế tử An gia An Hữu Trân x Thiên kim tiểu thư Trương phủ Trương Nguyên Ánh.