"Bạo lực học đường? Trường tôi tuyệt đối không có vấn nạn này."
-----------------------------------
Dòng hồi tưởng chấm dứt, chuông cửa reo.
Biên Thành đứng dậy cầm bữa tối vào, Văn Địch ngồi vào bàn, trong lòng quay cuồng không biết là đang ngạc nhiên hay thán phục.
Cậu cố tưởng tượng ra cảnh Biên Thành giống như một đứa trẻ bình thường, mỉm cười khen ngợi tài nấu nướng của mẹ. Cậu khó mà tưởng tượng được.
Hóa ra thầy cũng có một mặt này.
Khi Biên Thành cầm túi đồ ăn về, thấy người ở bàn ăn vẫn đang nhìn chằm chằm vào mình thì hỏi sao vậy.
Văn Địch lắc đầu: "Tôi có nhận thức mới về nhân tính thôi."
Biên Thành gọi người đang xem phim hoạt hình ra ăn cơm. Mặc dù Giang Vũ đang mê mẩn xem phim nhưng nghe thấy tên mình cũng lập tức đứng dậy bước ra, ngồi thẳng người trên ghế.
Biên Thành đẩy phần cơm của nhóc sang, nhóc tách đũa nghiêm túc ăn. Văn Địch nhìn nhóc đoan trang gắp từng miếng một, chẳng hề gợi ra chút cảm giác thèm ăn nào cho người ta, thoáng thấy được sự giống nhau của gia đình.
Biên Thành phối hợp với suy nghĩ đó của cậu, ngồi đối diện nhóc lặp lại hành động đấy như một tấm gương. Sau khi ăn xong, ba người dọn hộp cơm, Giang Vũ lấy ra một cuốn sách sưu tầm từ tủ sách trong phòng khách, nóng lòng giơ lên: "Anh ơi, anh xem nè!"
Văn Địch tò mò rướn cổ, Giang Vũ đưa sách cho cậu nhìn, bên trong dán rất nhiều cỏ bốn lá.
Biên Thành giải thích với Văn Địch: "Em ấy thích sưu tầm mấy thứ này."
Giang Vũ hớn hở lật từng trang, cỏ bốn lá được dán chỉnh tề: "Cuối cùng cũng đầy rồi!"
Văn Địch tưởng Biên Thành sẽ khen nhóc, hoặc ít nhất cũng sẽ gật đầu, kết quả anh lại nghiêm giọng nói với em trai: "Cất đi, chúng ta cần nói chuyện."
Giang Vũ hiếm khi nhìn thấy vẻ mặt như vậy của anh trai mình, nhóc liền đóng sách lại, cảm giác như mình đã làm sai cái gì đó nhưng lại không biết mình sai ở đâu.
"Mình phải đổi trường." Biên Thành nói.
Văn Địch lộ ra biểu cảm tán thành. Không cần biết trước kia là do bồi dưỡng sở thích hay Giang Vũ thích hoạt động câu lạc bộ ở đây nhưng bây giờ nhóc không thể học ở đây nữa.
Phản ứng của Giang Vũ vượt ngoài dự liệu của hai người. Bình thường đứa nhóc này sẽ ngoan ngoãn nghe lời, bị bắt nạt vẫn vui vẻ làm theo nhưng bây giờ lại phản đối mạnh mẽ: "Không được."
"Trường học đó không phù hợp với em," Biên Thành nói, "Mình sang trường khác tốt hơn."
Không biết có phải Giang Vũ nghe không hiểu không, nhóc chỉ ngoan cố lặp lại: "Không được."
Đứa trẻ này vẫn luôn ngoan ngoãn, Biên Thành cũng thấy khó hiểu: "Tại sao?"
"Bạn em ở đây."
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN] ĐỪNG HỌC TIẾN SĨ SẼ THOÁT Ế
General FictionTên gốc: 别读博,会脱单 (Chớ đọc bác, hội cởi đan) Tác giả: Llosa Độ dài: 61 chương chính văn + 8 chương ngoại truyện CP: Phó giáo sư toán học giết người bằng lời nói (công) X nghiên cứu sinh Anh ngữ nói tục chửi thề (thụ) Chút hài hước chút học thuật và x...