Trọng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh - Thiên Sơn Trà Khách (2)

9 0 0
                                    

.: Chương 74: Thoa thuốc:.

Hòa Yến tò mò nhìn sang thì thấy đám đông tự động nhường ra một đường đi, bước vào là một nữ tử trẻ tuổi. Nữ tử này mặc một bộ váy lụa trắng như tuyết, mái tóc cũng được buộc cao bằng một dải lụa trắng, trên tóc còn cài một chiếc trâm ngọc hoa sen, đơn giản lại xinh đẹp. Mặt mày như ngọc, mi mắt như sao, yểu điệu động lòng người.

Trong Lương Châu Vệ Sở này ngay cả muỗi cũng chỉ có muỗi đực, các binh lính có được gặp qua mỹ nhân thanh nhã thoát tục như thế này bao giờ, trong lúc nhất thời nhóm hán tử im thin thít như ve sầu mùa đông, sợ quấy nhiễu đến vị tiên tử này.

Hòa Yến không hiểu chuyện gì, chỉ hỏi: "Cô nương là..."

"Ta là y nữ của Lương Châu Vệ," cô nương nọ nhẹ giọng trả lời: "Thẩm Mộ Tuyết."

Hòa Yến cảm thấy cái tên này có chút quen tai, nhưng lại nghĩ không ra đã nghe qua ở đâu. Thẩm Mộ Tuyết nhẹ nhàng đặt chén thuốc trong tay lên đầu giường của Hòa Yến, sau đó xoay người nói với những người khác: "Có thể mời các vị ra ngoài một chút được không."

Hồng Sơn lập tức đỏ mặt nói: "Được, được." Sau đó thét to đuổi những người khác ra ngoài, lúc hắn bước ra khỏi phòng còn cho Hòa Yến một ánh mắt hâm mộ.

"Đây là thuốc cho ta sao?"

Thẩm Mộ Tuyết gật đầu, Hòa Yến bưng chén lên uống một hơi cạn sạch. Thẩm Mộ Tuyết sửng sốt nói: "Thật ra ngươi không cần phải uống gấp gáp như vậy."

"À?" Hòa Yến gãi gãi đầu, "Trước sao gì cũng phải uống mà."

Có vẻ bị bộ dáng của nàng chọc cười, Thẩm Mộ Tuyết nở nụ cười nói: "Vậy tiểu ca cởi quần áo ra đi, ta thoa thuốc cho ngươi."

Nước ấm cũng đã được chuẩn bị đặt sẵn bên cạnh, Hòa Yến chần chờ một chút, nói: "Thẩm cô nương, cô cứ để thuốc xuống là được, ta tự mình thoa."

"Ngươi?" Thẩm Mộ Tuyết lắc đầu, "Để ta làm đi."

"Cô nương tuổi còn trẻ, lại là nữ tử," Hòa Yến dốc hết ruột gan khuyên nhủ, "Ta dù sao cũng là nam tử, để cô nương nhìn thấy rất không tốt."

"Trước mặt y giả không phân nam nữ." Thẩm Mộ Tuyết đáp.

Hòa Yến nghĩ nghĩ một hồi nói, "Cô nương không sao nhưng ta có sao."

Thẩm Mộ Tuyết ngước mắt nhìn nàng, Hòa Yến cũng không sợ gì mà nhìn thẳng trở lại nói: "Ta đã có vị hôn thê, Thẩm cô nương, thân thể của ta chỉ có thể cho một mình vị hôn thê của ta xem, thân thể băng thanh ngọc khiết của ta nếu bị cô nương nhúng chàm thì cô phải chịu trách nhiệm, biết không?" Nàng siết chặt quần áo của mình, bộ dáng thà chết chứ không chịu khuất phục.

Hẳn là Thẩm Mộ Tuyết chưa từng thấy qua người nào không cần mặt mũi như thế này, trong lúc nhất thời động tác trên tay cũng dừng lại, nhìn Hòa Yến không biết nên phản ứng như thế nào.

"Cô nương đặt thuốc xuống đây là được rồi." Hòa Yến nói: "Ta tự mình thoa thuốc, ta phải thủ thân như ngọc cho người trong lòng, cô nương chớ có hại ta." Vẻ mặt của nàng nghiêm túc.

Vài trích đoạn từ những truyện mình đã đọcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ