Kwon Yuri cúi đầu, nhìn tay phải mình đang bị nắm. Bị lời tỏ tình bất chợt làm hỗn loạn đến rối bời, tâm tư khác thường cũng khiến cô cảm thấy giận mình không chịu nổi. Mấy năm nay, tình cảm của Lee Donghae cô luôn hiểu rõ, nhưng nếu là trịnh trọng nói rõ thì đây là lần đầu tiên.
Ánh mắt nóng quá mức làm cho bất an và lúng túng từ đáy lòng Kwon Yuri lan tràn ra, theo trực giác cô muốn chạy trốn, lại bị Lee Donghae vượt lên trước, nâng cằm cô lên, dùng thanh âm càng thêm kiên định, "Kwon Yuri, làm bạn gái anh đi!"
Kwon Yuri hít một hơi thật sâu, hiểu được giờ khắc này, việc làm động tác chọc cười như quá khứ là tuyệt đối lỗi thời, nhưng lại không biết nên mở miệng thế nào, vài lần muốn lên tiếng, cổ họng bất đắc dĩ không thông, phát không ra nửa lời.
Thấy cô chậm chạp không mở miệng, đáy mắt Lee Donghae lộ ra tia mất mát rất nồng, nhưng vẫn như cũ tuôn ra một vẻ mặt tươi cười, "Anh uống rượu, lời vừa nói em cứ cho là lời say đi, được rồi, anh lái xe đưa em về."
Ngữ điệu cô đơn như vậy, ánh mắt thanh thúy như vậy, làm ột chỗ nào đó trong lòng ngực Kwon Yuri giống như bị người nào đó lén lút lấy đi mất, đâm vào trái tim làm cho hoảng sợ! Cô giữ chặt tay đang tháo dây an toàn của Lee Donghae, nói rõ từng chữ, "Oppa, em không phải ngu ngốc, cũng không phải người đầu gỗ, tâm ý của anh em hiểu được. Nhưng mà..."
Cô dừng một chút, vẻ mặt chăm chú chưa từng có, giống như suy nghĩ thật lâu mới ra được một quyết định, "Bọn họ nói phải buông tay, em rất muốn, anh với em là bất đồng, cũng không phải là tình yêu. Em cũng từng nghĩ qua có thể thử một lần, nhưng như vậy là không công bằng với anh, hơn nữa em cảm thấy mình không xứng với anh, anh có biết, em..."
"Kwon Yuri!" Lee Donghae cắt ngang lời cô, "Anh chưa bao giờ để ý quá khứ của em, cũng không cảm thấy em không xứng với anh."
"Nhưng em để ý." Kwon Yuri nói từng câu từng chữ, nói thật chậm, như là mỗi câu đều trải qua suy nghĩ tường tận, "Em rất cảm kích có anh ở bên lúc khó khăn nhất trong cuộc sống, nhưng đoạn chuyện cũ kia cũng là chuyện em rất không hy vọng để người khác biết đến, đặc biệt là một nửa của mình."
"Oppa, em không phải lòng dạ sắt đá, anh đối với em rất tốt, em sao lại không động tâm được. Nhưng em không dám sống cùng anh, em luôn cảm thấy ở trước mặt anh, giống như vị hoàng đế trong bộ đồ mới của hoàng đế, biết rõ bản thân không mặc quần áo, còn muốn mang bộ dáng cao thượng khoe ra, lừa mình dối người."
"Hóa ra, anh sai ở chỗ biết quá nhiều?" Lee Donghae hài hước tự giễu.
Kwon Yuri lắc đầu, kiên định nói, "Không phải, em rất cảm kích anh, thật đó, không có anh sẽ không có em ngày hôm nay, có lẽ, em đã sớm..."
"Vậy nếu không lo lắng những chuyện đó, em sẽ chấp nhận anh sao?" Lee Donghae nhỏ giọng hỏi thử.
Kwon Yuri nghĩ muốn lập tức trả lời phải, nhưng trong đầu lại hiện lên hình bóng Choi Minho. Cô giật mình, chần chừ nói, "Em cũng không rõ!"
Đáp án này làm cho khóe môi Lee Donghae thoáng nét cười, anh buông tay cô, chậm rãi tựa lưng vào ghế, cô đơn cảm khái, "Có đôi khi, anh rất hy vọng mình có thể kìm lại một chút, duy trì cảm kích và tín nhiệm của em, trước tiên để em ở bên cạnh rồi nói sau. Cũng hy vọng chính mình không cần làm rõ như vậy, đi so đo quá mức em có yêu thương mình không."
BẠN ĐANG ĐỌC
Sớm yêu trễ cưới (Minyul fanfic)
ФанфикTruyện cover của tác giả Hạ Mạt Thu http://sstruyen.com/doc-truyen/ngon-tinh/som-yeu-tre-cuoi/t7555.html ************* Bảy năm trước anh khiêm tốn, dịu dàng. Bảy năm sau anh bá đạo, từng bước ép sát cô. Kwon Yuri: “Chúng ta cũng đã chia tay, anh v...