Chương 22

140 7 0
                                    

Vừa dứt lời, giọng một đàn ông lớn tuổi truyền đến, "Không biết lớn nhỏ, cái gì Minho? Phải gọi Minho oppa."

Kwon Yuri nhớ rõ giọng nói này, chính là chú Kang buổi chiều tỏ ra không hòa nhã với cô. Cô chớp mắt, trực giác thông báo đồ ăn hôm nay ăn sẽ không ngon đây.

Kim Jonghyun kéo Choi Minho vào cửa, vừa đi vừa bất đắc dĩ lắc đầu, "Chú Kang, cô ấy vẫn luôn không biết lớn nhỏ, cứ gọi cháu là Kim Jonghyun đó thôi."

"Anh vốn chính là Kim Jonghyun đó thôi!" Cô gái nũng nịu giải thích, "Jonghyun, Jonghyun, bốn tảng đá đặt một chỗ, không phải là tảng đá lớn đầu đó thì là gì?"

"Anh nói, bất quá, tốt nhất để cho Choi Minho tranh luận với em." Jonghyun bất đắc dĩ thở dài.

"Hừ, Minho sẽ không giống anh, chỉ biết khi dễ em."

Kwon Yuri vô tâm nghe lời nói nhỏ nhẹ của cô gái kia, cô giờ phút này xấu hổ muốn chết. Jonghyun lôi Choi Minho đi, để lại cô ở cửa một mình, đối với cánh cửa nửa mở đó, tiến cũng không được, lùi cũng chẳng xong. May mà cô gái dẫn đường thông minh, thấy thế hướng vào bên trong cất giọng giòn tan, "Tiểu thư, cẩn thận."

Choi Minho lúc này mới kinh ngạc phát hiện cô không theo kịp, vội mặc kệ bàn tay của Jonghyun, lại đây dắt cô vào.

"Xin lỗi." Anh nhỏ giọng nhận lỗi.

"Không sao." Cô nắm chặt tay anh, quay đầu mỉm cười cảm kích với cô gái dẫn đường.

Vừa vào phòng, Kang Joon liền vẫy tay với Choi Minho, "Minho, lại đây ngồi cạnh chú Kang."

Kwon Yuri sửng sốt, cố nén cười. Kang Joon này thật thú vị, bên cạnh ông chỉ có một chỗ trống, gọi Choi Minho qua đó, chắc chắn là muốn gạt cô sang một bên, gián tiếp thể hiện rõ bữa tiệc hôm nay, cô chỉ là khách không được hoan nghênh.

Bất quá điều khiến Kwon Yuri kinh ngạc chính là, cô và chú Kang này chỉ mới gặp mặt lần đầu, sao lại có mâu thuẫn với ông, thậm chí là có ác cảm đi? Hay là gương mặt cô làm cho người ta ghét? Nghĩ đến đây, Kwon Yuri tự mình sờ sờ lên làn da trơn bóng.

Choi Minho nghe được lời mời của Kang Joon không ổn, chân mày nhíu lại, chỉ vào vị trí bên cạnh Jonghyun, lạnh lùng nói, "Không cần đâu, bọn con ngồi ở đây."

Anh cố ý nhấn mạnh "bọn con", muốn cho ông thấy anh cùng Kwon Yuri là đi cùng nhau, anh quyết không cho phép người phụ nữ của mình bị người khác lần nữa xem thường, không ngại đối phương là trưởng bối.

Jonghyun nghe được giọng nói cố nén giận của anh, vội hướng đến vị trí bên cạnh, cười hòa giải, "Chú Kang, để Minho ngồi cạnh cháu, chúng ta cùng tâm sự."

Kang Joon là người tinh tường, nhìn thấy Choi Minho làm như vậy là để bảo vệ Kwon Yuri, ngay lúc này với Kwon Yuri lại sinh thêm vài phần đáng ghét.

Bởi vì bản thân không có con trai, ông vẫn luôn yêu thương Minho như con ruột, mà Choi Minho từ nhỏ cũng rất cung kính lễ phép với ông, lời nói đó chính là trực tiếp không nể mặt ông. Tuy trong lòng mất hứng, nhưng dù sao cũng là trưởng bối, cho rằng cũng không phải con mình thật, ông cũng không thể giáo huấn tại đây được, đành phải sắc mặt u ám phân phó, "Mang đồ ăn lên."

Sớm yêu trễ cưới (Minyul fanfic)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ