Chương 28

138 7 0
                                    

Ngày hôm sau, Kwon Yuri dậy sớm vào bếp nấu cháo. Dạ dày họ dạo này không mấy tốt, tối qua Choi Minho uống nhiều, nếu buổi sáng lại uống cà phê, dạ dày sẽ không chịu nổi.

Đem gạo bỏ vào nồi cơm điện, Kwon Yuri mới vào nhà vệ sinh giặt quần áo hôm qua. Trước khi cô đến, vệ sinh nơi này đều thuê người đến dọn dẹp, chỉ là cô không thích người ngoài xâm nhập vào cuộc sống, hơn nữa áo sơ mi âu phục của Choi Minho phần lớn được đặt sản xuất, không thể giặt tay, sinh hoạt trong nhà không nhiều, nên sau khi được anh đồng ý, cô liền không thuê người dọn dẹp nữa.

Đem quần áo ra, nồi cơm điện phát ra âm thanh, cô lau khô tay, vào phòng bếp múc cháo vào chén, lại vào phòng ngủ đánh thức Choi Minho.

"Heo lười, mau rời giường đi!" Cô kéo màn cửa sổ, để cho ánh sáng chiếu vào phòng.

"Ừ." Choi Minho hiu hiu mở to mắt, trong cổ họng phát ra giọng lầm bầm bất mãn.

Thấy anh cuộn người lại, dúi đầu vào trong gối, Kwon Yuri bất đắc dĩ ngồi xuống, cười vỗ nhẹ mặt anh, "Không dậy sẽ bị muộn đó!"

Choi Minho như trước không nói chuyện, chỉ vươn tới bắt lấy cổ tay cô, một chiêu này của anh Kwon Yuri mới phát hiện lòng bàn tay anh thật nóng. Cô vội vàng dùng tay kia sờ trán anh, cũng nóng đến dọa người, khó trách anh hai má ửng hồng, thì ra là phát sốt.

"Qua, nhiệt kế ở đâu?" Cô sốt ruột hỏi.

Choi Minho chau mày không hé môi, tay dùng lực kéo cô xuống, ôm chặt vào lòng, hơi thở phả vào tai cô, "Bà xã, để anh ngủ một lát."

Kwon Yuri nằm nghiêng trên giường, sau lưng tựa như cái hỏa lò, cách lớp quần áo cũng cảm thấy nóng hầm hập, anh chắc chịu không nổi, làm sao dậy được?

Không được, phải cho anh uống thuốc. Kwon Yuri tránh tay anh, đứng lên tìm hòm thuốc, lại hoàn toàn phẫn nộ khi phát hiện đừng nói là thuốc hạ sốt, trong nhà ngay cả nhiệt kế, băng dán vết thương cơ bản cũng không có, người này trước đây chưa từng bệnh sao?

Kwon Yuri thở dài, lo lắng sờ trán anh, dù không biết cụ thể nóng bao nhiêu độ, nhưng có thể xác định anh sốt không nhẹ, vẫn nên dẫn anh đến bệnh viện thì tốt hơn. Cô lắc lắc cánh tay anh, dịu dàng nói, "Minho, chúng ta đi bệnh viện."

Choi Minho khoát tay, rầm rì một hồi, quay đầu sang chỗ khác, để lại cái ót hướng vào cô.

Kwon Yuri có chút căm tức, bực anh không hợp tác, càng bực chính mình lại qua loa. Kỳ thực nửa đêm khi cô nhận thấy nhiệt độ cơ thể anh khác với thường ngày, lại tưởng nhiệt độ sau khi uống rượu, còn ngu ngốc dùng nước anh lau người anh. Hèn chi anh liều mạng túm lấy cô sợ lạnh, chắc nguyên nhân sốt cao hơn là đây.

Không để ý đến kháng nghị của Choi Minho, Kwon Yuri dùng sức lật anh lại, buồn bực nói, "Mau đứng lên, em mang anh đến bệnh viện."

"Anh không muốn đi." Choi Minho than thở, mày đã chau gần dính với nhau.

"Sốt như vậy phải đến bệnh viện, mau đứng lên, em đi lấy quần áo cho anh."

Sớm yêu trễ cưới (Minyul fanfic)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ