___25 năm sau__
-Bố đâu rồi ấy nhỉ, giờ này còn chưa tới sao. Chẳng phải bảo rằng sẽ dự lễ tốt nghiệp của mình à?_Qian Xi không kiềm nổi cơn sốt ruột. Đúng là một ông bố không gương mẫu, nhất định phải phạt.
-Em thôi đi qua đi lại đi được không._Yi Hyun thở dài. Cô ngốc trước mặt anh lúc nào cũng vậy, chỉ thích làm theo ý mình, không nghe lời ai hết. Lời anh nói chắc cũng chỉ giống như gió thổi bên tai. Cũng chỉ tại ông bố ngơ ngác kia ên mới sinh ra Yi Hyun như thế này đay, anh được một phần không ngoan sắc sảo của mẹ thì tốt biết mấy. Ôi ông trời thật đáng hận.
Qian Xi vuốt tóc, cố căng hai mắt ra mà nhìn xem liệu mình có bỏ lỡ phút nào để tìm kiếm ông bố cao một mét bảy tám nhỏ xíu kia không, nhưng câu trả lời vẫn là thế: Chưa đến!
-Aiss, sáng mai là lễ tốt nghiệp rồi, em muốn cho bố xem cơ mà! Sao giờ này còn chưa đến chứ? Hãng bay này làm ăn thế nào vậy?
-Chuyến bay bị hoãn mà, còn phải quá cảnh nữa. Chắc sắp đến rồi mà, em yên tâm đi. Tất cả mọi người đều đến mà, mấy người đó chắc chắn không chịu ngồi khoang thường đâu nên người ta phải sắp xếp đó.
Qian Xi đi tới đi lui, thật là sốt ruột muôn chết luôn mà. Hôm nay không hẹn hò, không ăn tối, không nhạc kịch gì nữa hết. Cô đủ bực trong người rồi.
-Ha Eun, em xem có phải họ không?
Cô quay người, đúng kia rồi. Bóng dáng từng người hiện ra dần sau cánh cửa.
-Mọi người, cháu ở đây!!!
-Ô! Ha Eun ! Cháu xinh quá!_Yoo Mi ôm chầm lấy cô gái bé nhỏ. Từ nhỏ cô đã xem Qian Xi như con ruột của mình. Hệt như MinJi của cô vậy.
-Nhóc lớn rồi ha, về làm dâu nhà cô được rồi đó_Yu Hyun trêu, làm ai đó bất giác mặt mũi đỏ gay:
-Ha Eun đã là của cháu rồi, HanSoo đừng hòng cướp đó. Mà thằng nhóc đó cũng có Wonri rồi còn gì chứ!
Mọi người cười khúc khích. LuHan vuốt nhẹ mái tóc của con gái, người mà anh luôn yêu thương hết mực:
-Con nhóc này, lớn rồi nên sắp bỏ bố mà đi phải không? Hệt như mẹ vậy.
Qian Xi mỉm cười. Mẹ, chắc chắn là một người rất xinh đẹp. Cô Rose đã từng kể với cô:
-Mẹ cháu là một người phụ nữ rất tuyệt vời. Chị ấy vừa xinh đẹp lại vừa giỏi giang nữa. Tuy cô không thân với mẹ cháu bằng chị Ha Jang hay những người khác, nhưng sự kính ph ục của cô dành cho mẹ cháu không thể đo được đâu. Cái tên ấy không bao giờ bị lãng quên đâu nhé, vì thế, Jeon Ha Eun, Lu Qian Xi, đừng bao giờ tự ti vì cháu không có mẹ, hãy thật tự tin vì mẹ cháu là một người rất đáng nể phục.
Cô chưa bao giờ gặp mẹ, à không, chính xác hơn là không thể. Mẹ mất ngay ngày bố và mẹ thuộc về nhau. Một tai nạn chăng? Chẳng biết nữa, bố và mọi người chưa bao giờ đề cập đến chuyện này, cô cũng chẳng thác mắc gì. Qian Xi là con nuổi, một cô bé ở cô nhi viện được bố nhận về, được sống trong sự sung sướng cùng tình yêu của bao người, thứ mà khi nuốt những hạt cơm khô khốc ở trại mồ côi cô chưa bao giờ nghĩ đến. Lớn lên, được học hành, được vui chơi, được yêu một người có thể nói là giấc mơ của bao cô gái, trên đời cô chẳng bao giờ mong ước điều gì nữa. Cuộc sống này, chính là quá tốt rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[EXO Fanfiction][EXO ft Fictional girl] Your Melody
FanficChúng ta là ba đường thẳng vì định mệnh mà gặp nhau trên con đường mang tên số phận.Liệu có một người ở lại và một người phải ra đi?Một người hạnh phúc và một người chịu đau khổ?Hay tất cả đều bị tổn thương bởi con dao hai lưỡi mang tên tình yêu?Đó...