Không khí nơi này một khắc trước vì trận đấu mà huyên náo sôi trào thì hiện tại lại lặng yên một cách bất bình thường. Vạn Thất Độc trợn trừng mắt nhìn xuống lôi đài, bàn tay nắm chặt vào cạnh bàn rung lên bần bật, hắn đang tức giận cực độ. Hai hàm răng nghiến chặt như muốn nghiền chết người nam nhân hắc y kia. Vạn Thất Độc phun ra từng chữ: "Hạ Tử Thanh, ngươi dám thách thức ta."
Ra lệnh cho tất cả người Đường Môn cùng xông lên, hắn không tin người của hắn đông như vậy lại không làm gì được Huyết Chu thân thể bệnh hoạn như người sắp chết.
Lúc đó, Nam Cung Thụy chắn trước Thượng Quan Mộng, tay cầm trường kiếm muốn ngăn cản người Đường Môn tiến lên lôi đài, nhưng lại bị Thượng Quan Mộng ngăn lại, y lắc đầu, Nam Cung Thụy hiểu ý không ngăn nữa mà cùng nhau bay lên khán đài nơi Bạch Phi Tuyết và Phương Yên Lan đang ngồi.
"Bạch cung chủ, ngươi không nghĩ giúp chúng ta ngăn cản?"
Bạch Phi Tuyết hơi chuyển thân, lần này là kéo Phương Yên Lan ngồi hẳn lên đùi mình, cả người dựa vào ngực hắn, mị mắt nhìn xuống : "Bọn họ muốn đánh, cứ để bọn họ đánh."
"Nhưng mà người kia..." Trước mắt bày ra cảnh sắc không thích hợp nhưng hiện tại Nam Cung Thụy không có tâm tình để ý, hắn nhìn thấy Vạn Thất Độc lấy đông hiếp yếu thực sự trong lòng tức giận. Ngược lại, điều hắn lo lắng là dư thừa, dưới đài, người Đường Môn lúc đầu rất hung hãn xông lên, nhưng nam nhân hắc y lại dùng thứ võ công quái dị cùng tốc độ nhanh nhẹn giết hết người này đến người kia, máu càng nhiều, y càng hưng phấn, đưa tay lên môi liếm đi thứ chất lỏng đỏ âu sền sệt tỏa ra mùi rỉ sắt, Hạ Tử Thanh cất tiếng cười quỉ dị, "Lên hết đi, để ta nếm máu các ngươi..." Bàn tay xương xẩu với các móng nhọn vươn ra chụp lấy một tên, không đợi hắn có bất cứ phản ứng nào, y lập tức dùng lực xé đôi cơ thể người nọ, làm nội tạng xổ tung, máu chảy lênh láng trên võ đài.
Cảnh tượng trước mắt như cảnh địa ngục, mà Hạ Tử Thanh như quỷ sai nhận mệnh Diêm Vương đang trừng phạt đám tội nhân. Tiếng xương cốt bị bẻ gãy, da thịt bị xét rách hợp cùng tiếng kêu la thảm thiết khiến nhiều người nhịn không được muốn nôn.
VạnThất Độc đứng bật dậy không tin vào mắt mình, người kia trước đây võ công thật tầm thường, ngay cả hai chữ cao thủ cũng không hề xứng, chỉ giỏi phối độc, nếu là trước đây, lấy một người trong đám người kia y cũng không phải đối thủ, vậy mà hiện tại chỉ một thời gian ngắn, y đã tiến bộ đến như vậy, nhìn thây thể gầy gò lại lung lay, ai nghĩ được hắn ra tay lại ghê gớm cùng quỉ dị đến vậy.
Thượng Quan Nhàn nhìn qua, sắc mặt không tốt lắm, hắn đồng ý hợp tác cùng Đường Môn diệt trừ Huyết Chu, nhưng cũng không phải muốn nhìn thấy cảnh này. Nếu không khéo ngay cả Thượng Quan thế gia cũng bị kéo vào.
Đám người Đường Môn còn lại đều sợ hãi lùi ra xa không còn dám tiếp cận Huyết Chu giáo chủ, Hạ Tử Thanh cũng mặc kệ, chỉ ho vài tiếng, lại kéo một cái khăn khác trong ngực ra lau vết máu bên môi, rồi lau hai bàn tay cũng dính đầy màu.
Thân thể đột nhiên chao đão, liền lập tức có một cánh tay bắt lấy thân người y, để y không phải ngã xuống, nam nhân dẫn theo một toán người vận hắc y, đeo mặt nạ, tất cả đều tiến lên yên lặng như đoàn quân ma, chỉ duy có nam nhân kia nhìn như người bình thường.
YOU ARE READING
Yên Lan Phi Tuyết
Non-FictionTựa: Yên Lan Phi Tuyết_ Ái tình ấm áp uyên ương hệ liệt. Tác giả: Mạc Quang Thần. 莫 光 晨 Thể loại: đam mỹ, xuyên không, giang hồ, nham hiểm,độc ác, lãnh tình trá hình ôn nhu công x điềm đạm, đáng yêu siêu mỹ thụ, công sủng thụ, HE. Nhân vật: Phương Y...