Lộc Hàm sau khi đuổi Thế Huân đi, vội vàng chạy đi bật máy tính lên, sau đó vội mang tin nhắn Ngô Huân để lại, lúc này cậu như thế nào lại cảm thấy những chữ ấy như châu như ngọc, lời văn rất hay!Mà ngay cả câu hỏi có phải cậu chưa có bạn trai hay không đều khiến cậu vô cùng vừa ý, trong đầu rất không trong sáng, suy nghĩ ngọt ngào lại tăng thêm, xem ra đại thần rất quan tâm đến sinh hoạt cá nhân của cậu, thật là hạnh phúc!
Lộc Hàm theo như Tô Mộ nói thì đây chính là phương pháp xử lý tốt nhất, lúc đầu đi phản bác lại chính biệt hiệu của mình, sau đó lại đi nịnh nọt Ngô Huân.
Ở trong lời nói lại bày ra ý ngưỡng mộ không ngừng, khiến các độc giả đang theo dõi truyện của cậu cũng không biết nên làm gì cho tốt.
Dù như vậy, Lộc Hàm có vẻ không ý thức được việc lấy lòng của cậu dường như có chút vượt quá tầm kiểm soát rồi.
Lộc Hàm sau khi làm xong toàn bộ, liền vội vàng tải lại trang web, hy vọng trước tiên có thể nhìn thấy lời nhắn của Huân đại thần để lại cho cậu.
Đột nhiên cậu trông thấy có rất nhiều tin nhắn, lại là của Ngô Huân, cậu lập tức kích động đến nỗi nước mắt trào ra, nằm sấp như lúc trước xem tin nhắn, Huân đại thần nói: Có phải chỉ số thông minh của cậu có chút vấn đề?
Lộc Hàm lập tức như mở cờ trong bụng, Huân đại thần chẳng những quan tâm đến sinh hoạt cá nhân của cậu có vui vẻ hay không, lúc này ngay cả việc cậu đúng là do quá mệt nhọc làm cho chỉ số thông minh giảm xuống cũng quan tâm đến, thật sự rất thích cậu rồi.
Thế cho nên Lộc Hàm quá mức kích động, nhịn không được liền gọi điện thoại cho Tô Mộ, mong đợi cùng cô nói về chuyện này.
Tô Mộ dừng lại khoảng một giây, sau đó lần đầu tiên giọng nói vừa không gào khóc la to, mà còn lộ ra một vẻ lo lắng mơ hồ bên cạnh sự đồng tình đối với suy nghĩ của Lộc Hàm, nói ra những lời vô cùng thấm thía: "Lộc Hàm à! Tôi đồng ý với cậu."
"Cái gì?" Lộc Hàm chớp chớp mắt, cậu lại không hiểu Tô Mộ nói gì.
"Nếu không thì như thế này, chuyện này cậu đừng nên liên quan nữa, nếu không Boss lại bị dọa chạy mất, việc này..."
Tô Mộ còn chưa nói xong, Lộc Hàm vừa nghe thấy cô không thể nói chuyện cùng nam thần của mình thì tinh thần đang dâng cao liền hạ xuống, nhất thời nổi giận, trước sau đều mặc kệ, trực tiếp cắt ngang lời của cô: "Chuyện này sao có thể được? Tôi thật vất vả... Rất vất vả..."
Lộc Hàm nói xong, một câu còn chưa nói trọn vẹn, vừa nghĩ tới bị tước đoạt quyền lợi cùng với người bạn tri kỉ của mình, liền thấy oan ức tới mức muốn khóc rồi.
Tô Mộ vừa nge Lộc Hàm bên này bắt đầu thút tha thút thít trả lời, lập tức luống cuống, cô ho nhẹ một tiếng để che đi sự khó xử, suy nghĩ rồi đột nhiên nghĩ đến một biện pháp.
"Thế này! Thế này! Tôi sẽ cố hết sức giúp cậu, hãy vẽ truyện của cậu cho đẹp vào, tôi cho cậu tranh thủ thể hiện, cho cậu nhìn thấy Boss, lại để cho anh ấy trực tiếp chỉ bảo cậu."
BẠN ĐANG ĐỌC
[LONGFIC-EDIT][HUNHAN] Nam Thần Ở Phòng Bên Cạnh
FanfictionỞ bấy lâu nay mới biết có một Nam Thần Ở Phòng Bên Cạnh thật kiêu ngạo, không biết xui đến mức nào ngay khi gặp trực tiếp hắn thì đã bị hắn ta đưa vào đồn cảnh sát. Bị ấm ức trong lòng cậu quyết định thù này phải trả, các kế hoạch được cậu chuẩn bị...