Nhìn nhau vài giây, hắn liền bật dậy, gằn giọng vài cái rồi quay về bàn làm việc, lại không ngừng tự hỏi và trách móc bản thân về tình huống vừa rồi.* Mày sao vậy Jeon JungKook? Quên đi, làm việc tiếp thôi. *
Con người kia thì lại chẳng có phản ứng gì, tiếp tục thoải mái nhất có thể mà chiếm tiện nghi, hắn thấy cậu đã ngoan ngoãn mà ngủ mới bắt đầu chuyên tâm với đống giấy tờ trên bàn.
" Khát, khát quá. " Vừa yên tĩnh được một lúc, cậu lại ngồi dậy, giọng nói chẳng khác gì đứa con nít đang làm nũng mà đòi nước.
Vừa hay hắn đang thu dọn để nghỉ nên mới tiện tay rót cho cậu một cốc nước, chỉ là tiện tay thôi. Được giải khát xong, cậu lại thả mình vào đống chăn nệm êm ái của hắn, khiến cho con người bị chiếm giường kia tự hỏi cậu có thật sự là người đã tốt nghiệp đại học rồi không.
Là một người chủ nghĩa cầu toàn, hắn không chịu được chăn nệm lung tung thế này, nhẹ nhàng kéo chăn ngay ngắn lại, rồi trùm qua ngực cậu, hai bên đặt hai chiếc gối ôm, thuận mắt rồi mới ra sô pha ngủ, là để thuận mắt, để thuận mắt thôi, hắn tự nhủ với bản thân.
Năm tiếng trôi qua, mặt trời bắt đầu ló dạng, đem theo những tia nắng rạng rỡ của bình minh mà rọi sáng muôn nơi, chúng len lỏi qua từng tấc gạch, từng toà nhà, rồi lại xuyên qua tấm rèm cửa phất phơ, vương lên khuôn mặt trắng hồng, bầu bĩnh của ai kia.
Ánh sáng khiến cậu mắt mở mắt nheo, nhăn nhó một chút rồi lại nhìn vào đồng hồ điện thoại, * Còn sớm, ngủ thêm chút. *, với suy nghĩ vô lo vô âu đó, cậu lại nằm xuống, trùm chiếc chăn lạ lẫm kín mít người.
Vài phút sau, cậu một lần nữa mở mắt, ngồi hẳn lên mà nhìn xung quanh, * Sao giường của mình lạ thế nhỉ? *.
" Tỉnh rồi? " Không biết rằng có người thứ hai trong phòng, giọng nói cũng không phải của Taehyung, cậu có chút run lên, nhưng giọng người này quen lắm nha.
" A, giật cả mình. Trường phòng?! Sao tôi lại ở đây? " Não bộ của cậu còn hơi đau, nên việc xử lý hình ảnh và âm thanh của người kia có hơi mất thời gian, cuối cùng cũng nhận ra vị trưởng-phòng-đáng-kính.
" Cậu không nhớ gì sao? Uống rượu vô thì cứ như người khác vây. " Mặc cho cậu hết sức sốt sắng, hắn vẫn chậm rãi nhấm nháp li cà phê nóng hổi, mắt lia tới lia lui tờ báo trên tay.
* Thôi chết rồi! * Một lần nữa cái não bộ này lại hành hạ cậu, cậu đánh đầu vài cái, quả nhiên hiệu nghiệm, tất cả cảnh tượng ở quán thịt hôm qua liền nhói lên.
" Taehyung... mày đúng là... " Đúng là nuôi ong tay áo mà, lần này về nhất định phải hỏi tội rõ ràng mới được!
" Cậu dậy rồi thì đi rửa mặt này nọ đi, tôi sắp đi rồi. "
" Vâng..vâng "
Sửa soạn cũng không lâu lắm, cậu chỉ rửa mặt sơ qua, chải lại tóc, còn những việc còn lại để về nhà sẽ làm sau, dù sao ở đây cũng không tiện.
Hôm qua không để ý, nhưng nhà hắn đúng là rất đẹp, căn biệt thự vừa to vừa rộng, nội thất bên trong cũng rất sang trọng, xe lại là hàng ngoại nhập, làm một trưởng phòng cũng có thể giàu như vậy sao? Mặt mũi thì sắc sảo, thu hút, thân hình thì khỏi chê, ông trời quả thật là không công bằng mà!
BẠN ĐANG ĐỌC
[KookMin] [Longfic] Tình Yêu Công Sở
FanfictionJeon JungKook - trưởng phòng Park Jimin - nhân viên