Lý Thánh Bình xem xét những người này rất rõ ràng, trong lòng chậm rãi thở dài — đều không thay đổi lắm, không thay đổi là tốt rồi, không thay đổi, hắn có thể dựa vào trí nhớ đời trước, đem người không hợp ý, từng bước từng bước đuổi ra khỏi triều đình.
So với ba vị Tể tướng, phía dưới có người có triển vọng thăng chức cùng thanh niên tôn thất trẻ tuổi càng khiến Lý Thánh Bình kiêng kỵ.
Lý Thánh Bình có thành viên nòng cốt của mình, hơn nữa những thành viên này so với cựu thần ở Trường An tài giỏi hơn nhiều — bao nhiêu năm nam chinh bắc thảo, trấn thủ quan ải an lòng dân chúng, những kinh lịch đã trải qua, cũng nhiều hơn gấp mấy lần so với nhiều người ở Trường An. Lúc Đại Hoa rối loạn, ý chỉ thiên tử không cách nào truyền ra khỏi Trường An, chỉ có người trong thành Trường An chấp hành, cũng phải có chiết khấu(?). Mà Lý Thánh Bình chinh phục hơn phân nửa giang sơn, đem tất cả phiên vương loạn thần đều quét sạch, vẫn luôn khuyết thiếu nhân tài, mỗi người đều phải cán đáng ba năm việc, cho dù là người bình thường cũng được tôi luyện thành đại tài, huống chi dưới trướng hắn có bao nhiêu hiền tài thành danh? Thủ đoạn, tầm mắt của những người này, đều cao hơn những người cùng thế hệ ở Trường An không chỉ một bậc.
Ngoài ra, hậu cung lão hoàng đế không có phi tần, chỉ có một hoàng hậu là Vương thị, dưới gối hai người chỉ có một con, nhưng không đến ba tuổi liền chết non. Vương hoàng hậu trong trận cung biến ở nhiều năm trước vì cứu hoàng đế mà bị phản tặc giết chết. Lão hoàng đế bởi vì niệm tình thê tử, đối xử với tộc nhân Vương thị khác với người khác, dòng họ Vương thị vẫn trông mong lão hoàng đế tái giá với một nử tử bổn gia, sinh thêm đứa con nữa, nhưng chuyện thái tử ván đã đóng thuyền, kết quả lão hoàng đế cũng không kiên trì nạp phi, Lý Thánh Bình bình định phản loạn trong thiên hạ, lão hoàng đế dứt khoát trực tiếp nhận Lý Thánh Bình làm con thừa tự. Khi lão hoàng đế hạ chỉ phong thái tử liền khiến tộc trưởng Vương thị tức đến ngất đi.
Vương thị là thế gia đại tộc, qua các triều đại xuất ra không ít hoàng hậu phi tần, bà nội Lý Thánh Bình Vệ thị chính là vật hy sinh trong đấu tranh cung đình, lúc đó hai tộc Vương, Vệ càng đấu đến long trời lỡ đất, có thể nói là kẻ thù truyền kiếp cũng không quá đáng. Sau Vệ thị thua cuộc, rút đến Phượng Châu, Vương thị rễ sâu, dưới tình huống nữ nhi nhà mình không có con trai, cho con trai làm con thừa tự của thế tử Doanh Châu phiên vương Giang Nam, kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước, thế này mới có hy vọng lấy được ngôi vị hoàng đế. Lý Thánh Bình làm Hoàng thái tử, Vương gia có thể nhịn được khẩu khí này mới là lạ.
Trừ Vương thị ra, dòng họ tôn thất cũng nhìn Lý Thánh Bình không vừa mắt. Năm Lý Thánh Bình nhược quán (thời xưa gọi thanh niên khoảng 20 tuổi là nhược quán) ở ngay Giang Nam đánh hạ một nửa giang sơn, làm sao không khiến đám quần là áo lượt ăn xong chờ chết ở Trường An ghen ghét? Mắt thấy chủ thượng không con, vô cùng có khả năng muốn nhận con thừa tự từ con cháu tôn thất, dòng họ thường xuyên tiến cung bầu bạn với vua đều nghĩ chính mình có hy vọng, lúc này Lý Thánh Bình lại ngang trời xuất thế được lập làm Thái tử, hơn nữa hoàng đế bệ hạ dự định sớm cử hành đại điển nhường ngôi rồi chuyển đến Giang Nam — vị hoàng đế bệ hạ hiện tại cũng là thế tử phiên vương Giang Nam, được tiên hoàng nhận làm con thừa tự, khí hậu Trường An ông chịu đựng vài thập niên, chịu đủ rồi.
YOU ARE READING
TCTSBHC
General FictionTác giả: Thỏ Chi Yêu Đao Thể loại: Cổ trang, Cung đình, Trọng sinh, Chủ Công, Sinh tử, Thanh thủy văn, Cường Cường, Đế Vương Công x Tướng Quân Thụ, 1×1, HE. Tình trạng bản gôc: Hoàn Tình trạng bản dịch: Hoàn Edit + Beta: Snail Văn án: Lý Thánh Bình...
