アイスクリームが好きですか?

649 49 3
                                    

アイスクリームが好きですか (Aisukurīmu ga sukidesuka?)

(Tạm dịch: Đằng ấy có thích kem không?)


Tình yêu có vị gì nhỉ?

1. Đối với Hansol, đó là vị kem Cotton Candy ngào đường nhuốm chút lạnh lẽo ngày đầu đông. Xốp mềm như một đám mây bông, tan chảy ngọt lịm nơi đầu lưỡi. Xúc cảm tuyệt vời của ngày đầu mới yêu. Dư âm dai dẳng và lắng đọng trong tâm thức. 

Cotton Candy là vị ngọt của cái chạm nhẹ trong vô thức. Là ánh mắt len lén ngắm nhìn ai đó đang ngủ say. Là lời tỏ tình vội vã trên sân trường nắng vàng óng như tơ. Là cái nắm tay đầu tiên. Là nụ hôn chớp nhẹ dưới cây đèn đường ngả màu dịu dàng nơi góc phố. Là những cung đường ngút tầm mắt có em ngồi sau lưng, miệng thì thầm những lời du ca.

Cotton Candy còn là cái lạnh mơ màng của buổi tối mùa đông. Khi người đến gõ cửa chỉ để ôm em cho đỡ nhớ. Là cái rét cuống cuồng khi khăn chưa đan xong mà trời đã trở gió. Là, giữa đêm. Nghe tiếng gió thì thào trên hiên nhà. Chợt nhớ đến người, thiết tha. 


2. Hong Jisoo chẳng nhớ mình đã ăn bao nhiêu vị kem, và cũng chẳng thiết tha với bất cứ vị nào trong số đó. Nhưng, nếu được hỏi tình yêu vị gì, chắc chắn câu trả lời sẽ là...

Gold n' Glory. Chắc chắn.

Jisoo nói rằng nó có vị của tình yêu thời hiện đại.

Thời hoàng kim đã qua, thì tương lai chưa đến. Thời mới yêu rạo rực là thế, đến bây giờ sót lại bao nhiêu? Thế mà cuối cùng cũng vượt qua giai đoạn thoái trào. Nhìn vào mắt nhau, thấy yêu thương sánh quện như vàng son thuở trước.

Là ánh nhìn hờ hững mang theo cả một mùa thu xào xạc lá rụng. Là bước chân thật êm trên những bậc thềm rêu phong. Là ngón tay gầy guộc dịu dàng khép đôi mi mắt sau ngày dài biến động. Làm sao em biết bia đá không đau? Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng. Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau. (1)

 Yêu nhau nhanh lên, yêu nhau vội lên chứ. Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua. Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già (2). Sáu mươi năm cuộc đời, giờ ta chỉ còn nửa thôi. Đừng buông câu hờn dỗi, bời vì hạ sẽ tàn. Đừng khép đôi mi mắt, bởi vì thu sắp tan. Đừng để tay rời tay, bởi đông sẽ chỉ còn lạnh giá.

 Sáu mươi năm cuộc đời, giờ ta chỉ còn nửa thôi. 


3. Kim Mingyu không thích kem lắm. Nhưng mà, nếu để chọn hương vị cho tình yêu, cậu nghĩ đó sẽ là Green Tea. Trà xanh nguyên chất. Ngọt đắng đan xen. Đọng lại nơi cuống họng, là nét buồn phảng phất cho thanh xuân một thời.

Đã từng cùng nhau nhảy một điệu valse dưới trời mưa tầm tã. Đã từng thức tới tận khuya để viết cho nhau những dòng sến sẩm ngọt ngào. Đã từng cười ngu ngốc trước gương cả tiếng đồng hồ, chỉ vì một bộ quần áo. Ngày hẹn. Đôi lứa xứng đôi. 

Tất cả rồi sẽ chỉ còn là hồi ức, giấu kín trong hộp gỗ sơn mài ngày xưa. Thỉnh thoảng lấy ra, nhìn lại. Trà đắng nơi đầu môi, ngọt nơi cuống họng. Bão táp chìm trôi đã dứt lâu rồi. Thời cuồng nhiệt ấy cũng đã qua rồi. Vội gì nữa, còn gì để mà vội nữa. Cứ yêu người, như vốn dĩ thế thôi.

Màu thời gian không xanh, màu thời gian tím ngát. Hương thời gian không nồng, hương thời gian thanh thanh (3).


4. Cuối cùng, Jeonghan nghĩ, chắc là Love Potion nhỉ.

Sô-cô-la trắng, mâm xôi đỏ. Trắng như tuyết, đỏ như son. Cảm xúc trắng phản chiếu trăm nghìn cung bậc, mâm xôi đỏ như máu chảy tình yêu. Còn bao nhiêu điểu chưa trải qua, còn bao nhiêu điều chưa nghĩ tới? Quá khứ có gì và tương lai có gì?

Không biết, chẳng quan tâm.

Chẳng phải Xuân Diệu đã từng nói đó sao. Rimbaud và Verlain, ân tình như sương như gió. Kể chi chuyện trước với ngày sau; quên gió môi son với áo màu. Thây kệ thiên đường và địa ngục! không hề mặc cả, họ yêu nhau (4).  

Đi đến tận cùng của hạnh phúc, mới biết, hạnh phúc đôi khi chỉ vừa vặn bằng nụ hoa trước hiên nhà. Hạnh phúc nhỏ bé như chén trà mỗi sáng. Hạnh phúc là cái nắm tay run run gợi nhắc sự hiện hữu cạnh bên. Sáu mươi năm, em ơi sáu mươi năm cuộc đời! Đã bao nhiêu lần chìm đắm trong ánh mắt đó. Đã bao nhiêu lần tan chảy trong nụ hôn đó. Đã bao nhiêu lần trái tim trật nhịp. Đã bao nhiêu cái thở dài đã vương. Đã bao nhiêu nước mắt đã tuôn. Nhìn lại, tình yêu thật giống một bình dược xúc cảm, khi vui tha thiết đợi chờ, khi buồn nỗi buồn cũng nên thơ.

Yêu nhau, yêu cho trọn đời. Yêu nhau, chỉ yêu một người. Một người đó mà thôi.

-----

Chú thích:

(1) Diễm xưa, Trịnh Công Sơn.
(2) Vội vàng, Xuân Diệu.
(3) Màu thời gian, Đoàn Phú Tứ.
(4) 
Tình trai, Xuân Diệu.

A/N: Thử kiểu viết mới xem có khá hơn không =))) Hôm bữa mới đi ăn Baskin Brobins (nhân dịp khuyến mãi 15k/viên ;; v ;; ) cảm thấy đúng là mùi của hạnh phúc. Không thể nào sung sướng hơn được nữa, ăn kem lạnh giữa Hà Nội mùa đông!
Và được thêm cả con bạn học ngoại ngữ hai tiếng Nhật suốt ngày hỏi mày thích ăn kem không.

Shot này được coi là special part của Monologue vì nó không dành riêng cho một couple nào cả. Nó giống như là, bản đồng ca của những tâm hồn độc-thoại vậy đấy.

Gửi đến tất cả các bạn đã follow mình trong suốt thời gian qua. Đã chịu đựng tính cách ẩm ương hứng lên là BE với cả dỗi của mình. Chịu đựng cả cái lối viết quái gở này của mình. Sed quá tự dưng không biết nói gì ;; v ;; 


[SEVENTEEN] [Drabble] MonologueNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ