Hephaes không hề muốn đến vương đô. Trong ấn tượng của gã thợ rèn chân thọt đến từ vùng Aras phía nam, Macedonica giống như một nơi chỉ tồn tại qua những lời đồn đại hoặc câu chuyện truyền miệng, một nơi ma quỷ sống nhiều hơn bất cứ đâu trên bảy lãnh địa Thrace (*) này. Tất nhiên, ma quỷ chỉ là phép so sánh đầy tính ước lệ mà thầy tu Musa thường sử dụng. Và thực tế, thầy đã chẳng quá lời khi viện đến giống loại đáng khinh bỉ lẫn đáng sợ đó để mô tả về mảnh đất vương giả ấy. Bốn trong số năm người đưa thư từ Aras đã chết mất xác khi tới Macedonica, người còn lại chỉ kịp quay về gặp thầy Musa lần cuối rồi cũng bỏ mạng. Thế nên, mụ vợ già của gã đã khóc hết nước mắt khi hay tin gã đồng ý giúp thầy Musa hoàn thành nốt công việc còn dang dở mà những người kia chưa thực hiện đươc, dẫu cho gã chẳng lấy gì làm thích thú. Có điều gã nợ ơn thầy Musa và sẽ chằng còn cơ hội nào tốt hơn để đền đáp cho thầy nếu gã bỏ lời thỉnh cầu lần này.
Vương thành đã bị quỷ ám, Hephaes thầm nghĩ trong đầu lúc gã vừa bước chân qua cổng thành phía Bắc, gã không nhớ có phải đã từng nghe mụ vợ lẩm bẩm câu này hay không nhưng bỗng dưng nó lóe lên trong óc gã mang theo chút cảm giác rùng rợn. Có lẽ là do nét biểu căng thẳng hiện lên trên mặt mỗi người dân đang đi lại trên phố, hoặc là do những tiếng bắt bớ dữ dằn của đám chó săn, lại cũng có khi là vì cảnh tượng tra tấn ngay bên ngoài một căn nhà lụp xụp, mà không chừng là do hết thảy những điều đó gộp lại khiến sống lưng gã lạnh toát giữa ban trưa như vậy. Hephaes đã nghe ngóng đôi chút trên đường đến Macedonica, qua những lời bàn tán của đám thương nhân từ Aum, gã biết vụ ám sát bất thành của ả vũ công nào đó đã làm nhiếp chính vương nổi điên. Trong cơn nóng giận khó tưởng tượng ra nổi, ông ta đã hạ lệnh cho quận công Basheen Sudo – người anh nuôi của mình đồng thời cũng là đội trưởng đội cận vệ phải lùng tìm ra những kẻ có liên quan trong một thời hạn nhất định. Và, lẽ dĩ nhiên, đấy chính là nguyên do khiến đám chó săn sục sạo khắp mọi ngõ ngách tại vương đô cũng như thực hiện hàng loạt vụ tra tấn man rợ. Nhưng người ta còn có thể trông đợi được gì hơn khung cảnh tràn ngập nỗi sợ hãi như hiện giờ khi Basheen Sudo được lựa chọn? Ngoài việc là đứa con trai trưởng của đại nguyên lão, người thừa kế gia tộc Sudo thì Basheen chẳng có điểm nào hơn một tên hạ lưu đốn mạt. Còn ai ở vương quốc này không rõ những chuyện tàn độc hắn đã làm, tỷ dụ như cuộc thảm sát một bộ lạc phía Tây vào mùa xuân năm ngoái hay việc hắn giết chết đại công tử của nhà Oriento cách đây ba năm chẳng hạn. Hơn thế nữa, người ta còn đồn rằng hắn sở hữu đến nửa số nhà thổ ở Macedonica, quản lý kha khá các sòng bài và nuôi dưỡng một đám lưu manh ô hợp làm lính đánh thuê. Haphaes, cũng giống như nhiều người khác mà gã biết, coi Basheen Sudo còn tệ hại hơn vị nhiếp chính vương phản phúc kia. Chí ít Derizi Flava thực sự là một vị tướng tài trên sa trường, còn Basheen Sudo thì không.
Haphaes đã được thầy Musa chuẩn bị hành trang lẫn giấy thông hành đầy đủ, gã nhanh chóng vượt qua sự dò xét khắt khe của đám lính canh để có thể đi lại tương đối thoải mái ở trong vương thành. Tuy nhiên, gã vẫn chưa thực sự tiếp cận được đến điện thờ Mauna hay khu hồ thiêng Wasatis – nơi các tu sĩ lựa chọn làm chốn thủy thiền vào mùa thu, trong khi lá thư của thầy Musa cần được chuyển tận tay cho một nữ tu có tên Aisha.
![](https://img.wattpad.com/cover/92086691-288-k177552.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[The Castle Series] Cổ thành (tập 1): Ngọn tháp cao
Ficção GeralTôi sẽ kể câu chuyện về một nàng công chúa trong tòa tháp cao và một vị hoàng đế vĩ đại. Họ đã đi tìm nhau giữa những cuộc chiến, giữa hận thù lẫn sự khổ đau. Đây là một câu chuyện dài, trải trên nhiều vùng đất, với vô vàng những cái tên, nhưng hãy...