Q2 - Chương 19: Nạp Lan Khuynh bị tính kế

1K 17 0
                                    

  "Hừ!" Cung thị hừ lạnh một tiếng, được Lý ma ma đỡ biến mất trong bóng đêm, Nạp Lan Tĩnh chưa bao giờ nhìn thấy Cung thị cường ngạnh như vậy.Sợ rằng một tát kia của Nạp Lan Diệp Hoa, hoàn toàn đánh tan tình ý cuối cùng giữa họ!

Nhìn Cung thị rời đi, Nạp Lan Diệp Hoa sải bước vào nhà, Nạp Lan Tĩnh cùng Tứ di nương Lục di nương đi theo phía sau.

"Tham kiến lão thái thái!" Mọi người hành lễ, mới theo thứ tự ngồi xuống.

"Chúc mừng Đại tỷ tỷ!" Nạp Lan Khuynh mỉm cười, chân đi lại bất lợi, khập khiễng tiến lên trước hai bước, trong mắt cất giấu hận ý, nếu không phải Tam di nương, có lẽ nàng có thể cùng Nạp Lan Diệp Hoa tiến cung, nàng đã có thể có một cơ hội gặp mặt Thái Tử ca ca.

"Khuynh muội muội khách khí, là vì phụ thân đại nhân được Hoàng thượng yêu thích!" Nạp Lan Tĩnh cười, mắt híp lại, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua mặt bàn, trong lòng lại suy tư chuyện khác.

"Mẫu thân ngươi đâu? Sao không nhìn thấy nàng!" Lão thái thái khó có khi tâm tình vui sướng, nay Nạp Lan Tĩnh có phong hào, cùng nha đầu Cung gia cùng ngồi cùng ăn, cũng là một chuyện tốt, có lẽ đây là lần đầu tiên lão thái thái vẻ mặt ôn hòa hỏi Cung thị.

"Bẩm tổ mẫu, mẫu thân chắc bị kinh hách, thân mình không khỏe, sợ làm cho tổ mẫu lo lắng, phụ thân cho mẫu thân trước trở về sân chính mình!" Nạp Lan Tĩnh thanh âm mềm mại, trong lời nói làm người ta không tìm ra lỗi, Nạp Lan Diệp Hoa nhíu mày, trong lòng rối loạn, cả đầu đều là thanh âm Tương Bình vương hồi kinh, uy nghi hoàng gia là điều tối kỵ thứ nhất hắn không thể chạm đến.

"Hừ, nàng không khỏe thật đúng thời điểm!" Lão thái thái mặt lạnh, nhìn sắc mặt con trong lòng lập tức đoán được vài phần, chắc chắn là Tương Bình Vương kia khiến con mình khó chịu, càng đối với Cung thị không hài lòng, nay Nhị di nương mất, Tam di nương tâm địa rắn rết, Tứ di nương Lục di nương xuất thân thấp kém, trước mắt ngay cả người nói chuyện đều không có.

"Ninh nhi muội muội thân thể còn mệt?" Nạp Lan Tĩnh cũng không nhìn sắc mặt lão thái thái, tựa tiếu phi tiêu nhìn Nạp Lan Ninh im lặng phát ngốc ở một bên, khuôn mặt cũng không đô đô tròn đáng yêu như ngày xưa.

"Bẩm Đại tỷ tỷ, Ninh nhi không sao!" Nạp Lan Ninh cúi đầu, thân mình hơi hơi cúi, qua nhiều ngày thân thể được điều dưỡng tốt lên rất nhiều, nhưng ánh mắt bọn hạ nhân giống như đao kiếm sắc bén, lườm nàng không không chút che giấu, hơn nữa Tam di nương bị cấm túc, mỗi ngày của nàng trôi qua thực không quá tốt.

"Aiiii, cuối cùng đáng thương nhất là muội muội!" Nạp Lan Tĩnh rơm rớm nước mắt, "Nhưng thật ra Thái tử điện hạ hắn!" Nạp Lan Tĩnh nghĩ nghĩ, liền không nói thêm nữa, tựa hồ không hề liên quan.

"Đa tạ đại tỷ tỷ nhớ thương!" Nạp Lan Ninh không biết nói gì, chỉ biết cúi đầu, vốn thân thể mượt mà, lúc này trông có vẻ yêu kiều, nhìn hình thể rõ ràng vẫn là đứa nhỏ, nhưng Nạp Lan Tĩnh xác định rõ ràng, người trước mắt này so ra còn lớn hơn mình mấy tuổi.

"Được rồi, sắc trời đã tối đều lui ra đi!" Lão thái thái hai mắt díp lại, Tôn ma ma chạy nhanh ở phía sau day day mi gian ( giữa hai đầu lông mày ) lão thái thái, canh giờ cũng không còn sớm!

"Dạ!" Mọi người ứng thanh, đều lui xuống.

Nạp Lan Tĩnh đi ra khỏi sân lão thái thái, chỉ thấy Lưu Thúy cùng Lưu Nguyệt sớm đứng đó, nhìn thấy Nạp Lan Tĩnh chạy nhanh đặt áo choàng lên vai! Bất quá, tuy nói thời tiết tháng Chạp có chút lạnh, nhưng hôm nay cũng không có gió to, Nạp Lan Tĩnh nắm thật chặt cổ áo, cũng không vội vã trở về.

"Tiểu thư, bên ngoài lạnh lẽo, ngài vẫn nên sớm trở về đi!" Lưu Thúy không biết tâm tư Nạp Lan Tĩnh, nhìn Nạp Lan Tĩnh đi cực thong thả, cũng không có ý tứ trở về, trời gió rét, sợ Nạp Lan Tĩnh bị đông lạnh.

"Thu Nguyệt!" Nạp Lan Tĩnh khoát tay áo, làm cho Thu Nguyệt đến gần, thanh âm nhẹ nhàng giao phó vài câu.

"Dạ!" Thu Nguyệt lĩnh mệnh, liền lui xuống, Lưu Thúy cau mày, đem chính áo choàng trên người mình choàng lên người Nạp Lan Tĩnh.

"Không sao!" Nạp Lan Tĩnh sửng sốt, trên quần áo truyền đến từng đợt ấm áp, nàng nhìn cái mũi Lưu Thúy bị lạnh mà đỏ bừng, trong lòng cảm thấy không đành lòng.

"Tiểu thư, nô tỳ biết điều này không hợp quy củ, nhưng thân mình tiểu thư mới là quan trọng nhất!" Lưu Thúy đỡ Nạp Lan Tĩnh, tuy nàng nói không hợp quy củ, tiểu thư quan tâm thân thể nào có thể mặc quần áo của nàng, nhưng bên ngoài trời lạnh, nếu Nạp Lan Khuynh vẫn không đến, chớ không phải muốn tại trong viện bị đông lạnh sao!

Lưu Thúy lo lắng, Nạp Lan Tĩnh ghi tạc đáy lòng, ngón tay nhẹ nhàng sửa sang lại quần áo, không nhiều lời, không tiếng động đem Lưu Thúy kéo lại gần.

"Đại tỷ tỷ!" Phía sau truyền đến giọng nói nữ tử, Nạp Lan Tĩnh cùng Lưu Thúy nhất tề quay đầu, nhìn thấy Nạp Lan Khuynh được tì nữ dìu chậm rãi bước tới, một thân quần áo tuyết nhung trắng bao lấy thân thể nàng, chiếu dưới ánh trăng càng thêm huyền ảo.

"Tham kiến Đại tỷ tỷ!" Nạp Lan Khuynh hơi thi lễ, môi mang theo ý cười thản nhiên, trong lúc nhất thời Nạp Lan Tĩnh giống như nghĩ tới Nhị di nương phong hoa tuyết nguyệt.

"Khuynh muội muội mau miễn lễ!" Nạp Lan Tĩnh giơ tay nhẹ nhàng đỡ Nạp Lan Khuynh, nếu không phải nàng đi khập khiễng phá tan khung cảnh, sợ hiện tại hình ảnh duyên dáng đến cỡ nào! "Khuynh muội giống như tiên nữ từ trên trời giáng xuống a, làm cho tỷ tỷ nhìn đến ngây ngốc!" Nạp Lan Tĩnh dùng khăn che miệng cười, trong mắt tựa hồ chỉ có tán thưởng.

"Đại tỷ tỷ chê cười!" Nạp Lan Khuynh cúi đầu, nũng nịu một tiếng, như thẹn thùng! Các nàng giống như trước kia, như thân tỷ muội khăng khít.

"Bên ngoài thời tiết lạnh, Đại tỷ tỷ sao không quay về, đừng để bản thân nhiễm phong hàn!" Nạp Lan Khuynh giọng điệu mang theo tìm tòi nghiên cứu hỏi, nàng kỳ thật vẫn luôn đi theo Nạp Lan Tĩnh, trong lòng có nghi ngờ, lại không biết nên mở miệng thế nào, may mắn nàng đi đứng không tiện, đi chậm một chút cũng không sao, nghĩ đến sẽ không làm cho Nạp Lan Tĩnh hoài nghi!

"Chuyện này!" Nạp Lan Tĩnh há miệng thở dốc, như muốn nói nhưng lại nhìn thấy có người, nên đành thở dài.

"Các ngươi ở bên kia, ta cùng Đại tỷ tỷ muốn nói vài câu!" Nạp Lan Khuynh nhìn Nạp Lan Tĩnh tựa có lời khó nói, cho hạ nhân lùi ra sau, nhìn trái phải một lượt, Nạp Lan Tĩnh cũng cho Lưu Thúy lui ở một bên.

"Đại tỷ tỷ có tâm sự?" Nạp Lan Khuynh bước lên trước rồi dừng bước, như thực sự quan tâm đến Nạp Lan Tĩnh.

"Cũng không coi có tâm sự gì, tinh thần luôn luôn không yên, nay trong viện nhiều chuyện không may xảy ra, Tam di nương tuy bị cấm túc, nhưng cái nha đầu kia kêu Thiến Vân như trước không tránh được một kiếp!" Nạp Lan Tĩnh ngửa đầu, lại không có đề cập thẳng vào vấn đề, mà dẫn dắt hướng từ trên người Tam di nương.

"Đại tỷ tỷ ưu phiền đúng chuyện Khuynh nhi suy nghĩ, Tam di nương kia tất nhiên cùng Kiếm Hồn cấu kết, bằng không như thế nào khéo vậy!" Nạp Lan Khuynh nói không cần nghĩ ngợi, nàng tự nhiên biết Tam di nương cùng Kiếm Hồn có liên quan, lúc trước họa kia đó là Tam di nương sai người giao cho Kiếm Hồn, hừ, lúc trước còn muốn lợi dụng mình, nói cho mình rằng đồ giao cho Kiếm Hồn là của Nạp Lan Tĩnh, quả thật buồn cười.

"Đúng vậy, nếu không có Khuynh muội muội hỗ trợ, Đại tỷ tỷ mới toàn thân trở ra!" Nạp Lan Tĩnh gật gật đầu, trên mặt lộ ý cười, thật cảm tạ Nạp Lan Khuynh.

"Tỷ tỷ sao lại nói thế, nàng cùng muội muội có thiên cừu thù hận!" Nạp Lan Khuynh nói xong lời này mới có chút hối hận, nhưng nhìn Nạp Lan Tĩnh vẫn chưa nhớ tới việc ngày đó, mới yên lòng, việc lần trước chính mình đem rượu đổi cho Nạp Lan Ninh, Nạp Lan Tĩnh hẳn đối với mình không có nghi ngờ.

"Chính là hôm nay xem sắc mặt Kiếm Hồn, quả quyết sẽ không từ bỏ ý đồ, trong lòng ta thật bất an, tựa hồ tối nay sẽ phát sinh sự tình gì!" Nạp Lan Tĩnh nắm chặt tay, trong lòng bất an.

Nạp Lan Khuynh sầm mặt, định nói Nạp Lan Tĩnh không cần nói trắng ra, nàng cũng có thể nghĩ tới, chỉ sợ tối nay Kiếm Hồn vào tướng phủ, chính là các nàng không thể mạo muội bẩm báo cho Nạp Lan Diệp Hoa, chuyện này các nàng chỉ phỏng đoán, nói tiếp, mặc dù Kiếm Hồn thật sự nổi lên tâm tư như vậy, mọi người nhất thời bảo hộ được Nạp Lan Tĩnh, lại sợ có thời điểm sơ suất, rốt cuộc nói không sợ trộm cướp, chỉ sợ giặc nhớ thương, nên dùng biện pháp gì để chặt đứt ý niệm trong đầu Kiếm Hồn?

"Đại tỷ tỷ thả lỏng tâm tư, Kiếm Hồn kia đối với địa hình tướng phủ không rõ ràng, chỉ cần chúng ta an bài thích đáng, tất nhiên có thể nghĩ ra kế sách!" Nạp Lan Khuynh tiến lên cầm tay Nạp Lan Tĩnh, trong lòng đã có tâm tư khác.

"Aiiii, ngàn phòng vạn phòng ăn trộm đi, có lẽ Tam di nương đã an bài giúp Kiếm Hồn, nay chúng ta ở ngoài sáng địch ở trong tối!" Nạp Lan Tĩnh hít thở thật sâu nói, day day mi tâm, sắc mặt buồn rầu.

"Hôm nay Thái tử điện hạ cứu giúp ,bằng không sợ tối nay còn muốn nhiễu loạn thành cái gì a!" Nạp Lan Tĩnh khó khăn nhả một câu, lại khiến Nạp Lan Khuynh nheo mắt, Thái tử giống như đích đến trong lòng Nạp Lan Khuynh, có lẽ nàng hiện tại còn sống mục đích bất quá là Thái tử, Nạp Lan Tĩnh vô tình nhắc tới, trong lòng Nạp Lan Khuynh nổi lên từng đợt sóng gió!

"Đại tỷ tỷ vừa mới mệnh nha đầu kia trở về trước an bài?" Nạp Lan Khuynh cưỡng chế ý niệm trong đầu, tựa hồ vô cùng quan tâm Nạp Lan Tĩnh.

"Đúng vậy, ta dĩ nhiên sai Thu Nguyệt trở về an bài, hạ nhân vô tội, cho các nàng thu thập vào ở sườn ốc, chớ đi ra, thật sự Kiếm Hồn có đến, cũng không cần các nàng lỗ mãng tham gia, tránh tánh máng chính mình bị thương!" Nạp Lan Tĩnh đối với Nạp Lan Khuynh không có phòng bị, mọi an bài đều nói ra.

"Đại tỷ tỷ thật lương thiện, vì các nàng an bài chu đáo, bản thân thì tính thế nào?" Nạp Lan Khuynh tay có chút khẩn trương cầm, có lẽ đối với mình là cơ hội tốt, Nạp Lan Tĩnh cùng chính mình lợi dụng lẫn nhau, nếu có một ngày Tam di nương hoàn toàn rơi đài, chính mình cùng Nạp Lan Tĩnh chắc chắn phải xem xét, xem ra nếu có ý nghĩ tiến vào phủ Thái tử, chính mình phải có biện pháp.

"Aiii, tối nay quá mức vội vàng, không kịp an bài cẩn thận, trước chỉ cần trụ lại viện mẫu thân! Ngày mai xem tình hình lại an bài!" Lời Nạp Lan Tĩnh nói cho Nạp Lan Khuynh một hy vọng, trong mắt nàng hiện lên tính kế.

"Nhưng sắc trời đã tối, mẫu thân không khỏe, nghĩ đến đã sớm ngủ, tỷ tỷ nếu không chê, sân viện muội muội còn phòng trống!" Nạp Lan Khuynh nghĩ nghĩ mới đề nghị, nhưng nói vô cùng hợp lý hợp tình.

"Chuyện này!" Nạp Lan Tĩnh khó xử, cũng không có lập tức đáp ứng, tựa hồ có chút nghi ngờ.

"Đại tỷ tỷ quyết định vậy đi, Kiếm Hồn kia xem như biết được sân muội muội, nghĩ đến tối sẽ không lại đến sân muội muội đâu, có Tam di nương làm nội ứng, nàng cũng không đoán được tỷ tỷ sẽ ở lại trong phòng muội muội ngủ, như thế viện muội muội là an toàn nhất!" Nạp Lan Khuynh sợ Nạp Lan Tĩnh không đáp ứng, viện vài lý do thuyết phục.

(Trọng sinh, ngôn tình) Tướng Phủ Đích NữNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ