Nạp Lan Hiên ôm Vũ Nhi, mỗi một bước đi đều kiên quyết, dưới ánh mặt trời, Vũ Nhi nhẹ nhàng vì Nạp Lan Hiên lau mồ hôi trên khuôn mặt nghiêm nghị, trong lòng cỡ nào hy vọng, thời gian có thể dừng lại ở giờ khắc này! Nạp Lan Hiên vẫn ôm nàng lên xe ngựa, dọc theo đường đi, hai người đều không nói gì, có lẽ vì không biết nói cái gì, hoặc có chút nói không tiện mở miệng!
Thời điểm đến bên ngoài Dự Chiến tướng quân phủ, Nạp Lan Tĩnh cùng mọi người đã sớm chờ, bởi vì biết được sức khỏe Vũ Nhi, Nạp Lan Tĩnh sớm phân phó người thỉnh đại phu đến, hơn nữa, đều dựa theo Tôn thái y phân phó, an bài tốt lắm!
Nạp Lan Hiên nhảy xuống xe ngựa, Vũ Nhi bởi vì vừa mới đẻ non, toàn thân không có chút khí lực, nàng cúi đầu, dùng cánh tay mạnh mẽ chống muốn xuống xe ngựa!
"Tiểu thư!" Lãnh Hà cùng Du Cẩn nhìn các nàng đã trở về, chạy nhanh tới, tuy nói lần này tiến cung Nạp Lan Tĩnh đã tính kế hết thảy, nhưng chung quy là ai cũng không dám cam đoan sẽ phát sinh sự tình gì, Lãnh Hà cùng Du Cẩn đều như thân nhân của Vũ Nhi, chuyện mạo hiểm như vậy, chung quy không muốn cho hai người cùng đi qua! Hai người hô, muốn đỡ Vũ Nhi xuống dưới, bởi vì, trước kia tiến cung, đều như vậy!
"Ta đến!" Nạp Lan Hiên che ở cửa xe ngựa, không cho các nàng đỡ, ánh mắt nhìn bộ dạng Vũ Nhi cố sức, vươn tay vững vàng đem Vũ Nhi ôm vào trong ngực, xuống xe ngựa!
"Nhiều người nhìn đó, thiếp chính mình có thể!" Vũ Nhi đỏ mặt lên, nàng nghĩ đến trên đường đi xong rồi, Nạp Lan Hiên cũng không cần làm bộ cái gọi là thâm tình, vừa định đưa tay cho Lãnh Hà cùng Du Cẩn, không nghĩ tới bị Nạp Lan Hiên ôm lên, trên mặt của nàng có chút đỏ lên, nhìn khuôn mặt Nạp Lan Tĩnh kia tựa tiếu phi tiếu, chạy nhanh cúi đầu, giống nhau chuyện cỡ nào thẹn thùng!
Nạp Lan Hiên trên mặt vẻ mặt lãnh ý, nhưng tay ôm Vũ Nhi không chặt, sợ Vũ Nhi sẽ đau, về phần lời Vũ Nhi nói, hắn lại cho rằng không có nghe thấy, sải bước ôm Vũ Nhi vào sân, hạ nhân bên trong viện nhìn thấy, đều trừng lớn hai mắt, bọn họ tuy rằng không biết đoạn chuyện cũ về Lăng Nhược Tích kia, nhưng Nạp Lan Hiên đưa đến nhiều ngày, tuy nói cùng Vũ Nhi ở cùng một cái sân, nhưng lại không cùng phòng, hai người trừ bỏ cùng một chỗ dùng bữa, ngày thường rất ít thấy bọn họ ngồi cùng một chỗ, hiện tại Nạp Lan Hiên thế nhưng đem Vũ Nhi một đường bế tiến vào, thật giống thổ phỉ xông vào!
"Cô gia, cô gia hắn rốt cục đối tiểu thư, đối tiểu thư dụng tâm!" Lãnh Hà ở phía sau đi theo, ánh mắt cũng đã ươn ướt, các nàng làm nha đầu hồi môn đi theo Vũ Nhi lại đây, đem mọi ủy khuất Vũ Nhi chịu xem cẩn thận, một đường này Vũ Nhi có bao nhiêu không dễ dàng, rốt cục, rốt cục được lòng Nạp Lan Hiên!
"Hy vọng như thế đi!" Du Cẩn nhìn bóng dáng hai người khẽ nói một câu, trong mắt hiện lên một tia sáng không rõ, tay không tự giác siết chặt!
"Tẩu tử, thân mình còn không khoẻ?" Nạp Lan Hiên đem Vũ Nhi đặt ở trên giường, Nạp Lan Tĩnh chạy nhanh đi qua nhìn một cái, mặc dù sẽ đánh gãy giây phút Vũ Nhi cùng Nạp Lan Hiên thân mật, nhưng chung quy trong lòng lo lắng! Hôm qua Tôn thái y nói cho bọn họ biết thân thể Vũ Nhi thân mình xảy ra chuyện, giống như 'tình thiên phích lịch' (sấm sét giữa trời quang), Vũ Nhi khóc thương tâm, thậm chí cầu Tôn thái y, chỉ cần có thể bảo trụ đứa nhỏ, nàng nguyện ý một mạng đổi một mạng, thế nhưng việc này là không có cách nào, nay đứa nhỏ hoàn toàn không còn, Vũ Nhi trong lòng tất nhiên khó chịu!
"Không ngại, Tôn thái y đã xem qua!" Vũ Nhi nở nụ cười cứng nhắc, đứa nhỏ dù sao ở trong bụng của nàng ngây người thời gian dài, nàng như thế nào có thể không đau lòng, Vũ Nhi tay không tự giác đặt ở chính trên bụng mình, vuốt bụng bằng phẳng, trong mắt lại không khỏi rơi xuống nước mắt, nếu, nếu Nạp Lan Hiên cả đời này cũng không yêu mình, đứa nhỏ, đứa nhỏ này là niệm tưởng duy nhất của chính mình, nay, trời xanh như thế nào có thể đem niệm tưởng hèn mọn cũng tước đoạt!
"Không có việc gì, đứa nhỏ không duyên phận, tương lai, tương lai chúng ta còn có thể có rất nhiều đứa nhỏ, nàng muốn bao nhiêu, chúng ta liền liền có bấy nhiêu!" Nạp Lan Hiên nhìn Vũ Nhi lại khó chịu, chạy nhanh kéo tay Vũ Nhi, trong đầu chỉ hy vọng Vũ Nhi dễ chịu!
Vũ Nhi lắc lắc đầu, nếu ở trong ngày thường nàng nghe được Nạp Lan Hiên hứa hẹn như vậy, có lẽ trong đầu tất nhiên là 'nhạc khai hoa' (vui mừng), nhưng hiện tại nàng không có phân tâm tư kia , nàng luôn cảm thấy Nạp Lan Hiên là an ủi nàng, là đồng tình nàng vừa mới mất đi đứa nhỏ, không phải thật!
Nạp Lan Tĩnh cái gì cũng chưa nói, vội lui đi ra ngoài, có điều, khi ra sân, cũng phát hiện không biết khi nào, nước mắt của nàng tự nhiên lăn trên hai má, nhìn bộ dạng Vũ Nhi như vậy, nàng như thế nào có thể không khó chịu, lại làm cho nàng nghĩ tới lúc trước, nhìn kết cục hoàng nhi, đau đớn sâu tận nội tâm lại khó chịu, nhưng Vũ Nhi so với nàng còn đáng thương, nàng ít nhất có oán hận, có thể trọng sinh, nhưng còn Vũ Nhi, không thể oán, bởi vì đều là chính bản thân lựa chọn, trách không được người khác, loại khó chịu này là khó khăn nhất, khiến người nghẹn đến phát điên!
"Tiểu thư, chúng ta cứ dễ dàng buông tha nàng ta sao?" Lưu Thúy nhìn Nạp Lan Tĩnh ra khỏi sân Vũ Nhi, chỉ lo lau nước mắt, cái gì cũng không nói, trong lòng rốt cuộc, nay Vũ Nhi thân mình vốn không tốt, nghĩ phản đồ còn ở bên cạnh, hơn nữa, nhìn bộ dạng Nạp Lan Hiên đối Vũ Nhi đã muốn động tình, nàng thật sự không dám tưởng tượng, nếu Vũ Nhi xảy ra chuyện, Nạp Lan Hiên sẽ thành cái dạng gì, tuy nhìn Nạp Lan Tĩnh có chút khó chịu, cái gì cũng không thể không nói!
Nạp Lan Tĩnh hít hít cái mũi, nhẹ nhàng lau nước mắt nơi khóe mắt, "Du Cẩn lão nhân bên cạnh tẩu tử, tẩu tử vừa mới đẻ non, trong đầu tất nhiên yếu ớt vô cùng, nếu, nếu ta lại cho Du Cẩn rời bên người của nàng, sợ chỉ càng khiến bệnh tình tăng thêm! Ngươi cho người nhìn chằm chằm Du Cẩn, đừng để cho nàng lại làm ra chuyện gì!" Nạp Lan Tĩnh thở dài một hơi, nàng làm sao không nghĩ dọn dèp người nọ, nếu ở trước kia, cho dù cùng Vũ Nhi trở mặt, vì an toàn của Vũ Nhi cũng không tiếc, nhưng hiện tại không được, nử tử sau khi đẻ non, vốn tâm tư tinh tế, hơn nữa Vũ Nhi vừa mới mất đứa nhỏ, trong lòng tất nhiên cô đơn, ngày thường chỉ có thể có Lãnh Hà cùng Du Cẩn nói chuyện, lúc Vũ Nhi mang thai, cũng bởi vì chuyện ngày thường trong lòng tích tụ, lúc này, nàng nào dám làm cho Vũ Nhi trong đầu không thoải mái!
"Chẳng qua, nàng ở bên cạnh tẩu tử, ta rất lo lắng, nên dời đi!" Nạp Lan Tĩnh nghĩ nghĩ, nói một câu, đều nói 'minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng', có một số việc, dù không muốn, cũng phải mở miệng nói!
"Dạ!" Lưu Thúy được Nạp Lan Tĩnh phân phó, đem Nạp Lan Tĩnh đuổi về sân, liền trở lại sân viện Vũ Nhi!
Thời điểm, Lưu Thúy trở lại sân Vũ Nhi, thấy Lãnh hà cùng Du Cẩn đều đứng ở bên ngoài sân, tựa hồ đang nói chuyện, các nàng nhìn thấy Lưu Thúy đến đây, đều lên tiếng gọi Lưu Thúy tỷ tỷ!
"Phu nhân đã ngủ lại?" Lưu Thúy cười cười, nhẹ giọng hỏi, bởi vì Lưu Thúy so với các nàng vào phủ sớm hơn, hơn nữa quan hệ ba người nói lý ra cũng không tệ lắm, Lãnh Hà cùng Du Cẩn có chuyện gì cũng nguyện ý tìm Lưu Thúy hỗ trợ, nhìn thấy nàng đều đã cung kính gọi là tỷ tỷ!
"Đúng vậy, vừa ngủ, tỷ tỷ có chuyện gì? Tiểu thư thân mình không tốt, có phải có việc gấp hay không, trước phiền tỷ tỷ đợi chút !" Lãnh Hà gật gật đầu, Vũ Nhi vừa ngủ, Nạp Lan Hiên mới rời đi, dù sao ban ngày còn có không ít chính sự phải làm, vừa mới bị Cung Ngao thỉnh đi Cung phủ!
Lưu Thúy cười cười, kéo tay Du Cẩn, ngày thường cũng là Du Cẩn nói nhiều, hôm nay thật ra kỳ quái, chớ không phải là nàng cũng đoán được cái gì, "Cũng không có việc gì, không ra chuyện đó, đại tiểu thư nhìn trong viện không yên ổn, nay phu nhân muốn dưỡng thân mình, lấy việc tự nhiên cẩn thận một chút, sân phía Đông chúng ta tự nhiên không có kẻ xấu gì, nhưng thật ra sân phía Tây không giống vậy, đại tiểu thư nghĩ Du Cẩn muội muội là cái lanh lợi, muốn muội muội đi chỗ đó mấy ngày, bên này từ trong viện tiểu thư, lại chọn vài cái tin được, đưa tới chỗ phu nhân, hầu hạ phu nhân, cũng tốt làm cho Du Cẩn muội muội an tâm!"
![](https://img.wattpad.com/cover/83962535-288-k747868.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
(Trọng sinh, ngôn tình) Tướng Phủ Đích Nữ
Tiểu thuyết Lịch sửTác giả:Trầm Hoan Thể loại:Trọng Sinh, Cung Đấu Trạng thái: Đang ra Edittor: thuganhanuoi Nguồn: diendanlequydon TƯỚNG PHỦ ĐÍCH NỮ ** LƯU Ý: ĐÂY LÀ TRUYỆN TA ĐĂNG LÊN ĐỂ KHI NÀO MUỐN SẼ ĐỌC OFFLINE, TRUYỆN KHÔNG PHẢI DO TA EDIT, TA CÓ DẪN NGUỒN VÀ E...