Hải Mạt Mạt mặc dù hôn mê nhưng vẫn nghe loáng thoáng được một vài tiếng động. Lúc là tiếng lạch cạch của dụng cụ thí nghiệm, lúc là tiếng người khe khẽ nói chuyện. Đầu óc của cô bé như bị tắc nghẽn nghiêm trọng, không phân biệt nổi đối phương đang nói gì. Cô bé chỉ cảm thấy quá ầm ĩ, ông ông thật đáng ghét.
Đầu đau như bị mổ ra, có thứ gì đó lạnh lẽo được đưa vào. Sau đó ý thức giống như bị trộn với một cái gì đó, những tiếng động trộn lẫn vào nhau vang lên không dứt. Cô bé rên lên một tiếng, ép mình đừng nghĩ gì nữa.
Trong đầu hình như có một tín hiệu từ bên ngoài truyền đến, khi cô bé không ngăn cản tín hiệu này thì đầu cũng không thấy đau nữa.
Cô bé nằm im, tín hiệu không phải lúc nào cũng gửi đến. Khi nó dừng lại, Hải Mạt Mạt bắt đầu suy nghĩ. Cô bé đã từng nhìn thấy cách Sa Nghị và Hải Minh Tiển khống chế thân thể khác. Mặc dù cô bé không biết nhiều đạo lý đối nhân xử thế, nhưng cô bé không ngốc.
Tín hiệu này là Hải Minh Tiển sao?
Ba đưa máy nhận tín hiệu vào trong đầu mình sao? Giống như lúc ba khống chế những trợ lý của ba? Là vì mình thả những vật thí nghiệm đi sao?
Khi tín hiệu lại xuất hiện, cô bé không nghĩ nữa, sau đó cô bé phát hiện mình từ từ đứng dậy. Thân thể hình như hoàn toàn bị tín hiệu này điều khiển, tiếp nhận tất cả chỉ thị nó phát ra. Cô bé chầm chậm đi về phía cuối phòng thí nghiệm - phòng của Hải Minh Tiển.
Trong phòng đã đặt sẵn bữa trưa, Hải Minh Tiển thậm chí còn rót cho Hải Mạt Mạt một chút rượu: "Mạt Mạt tới đây ngồi nào." Giọng anh ta vẫn rất ôn hòa, Hải Mạt Mạt đứng ở cửa, khi tín hiệu đó không chỉ huy thân thể của cô bé, cô bé liền đứng im không nhúc nhích.
Hải Minh Tiển nhìn vào mắt cô bé, tín hiệu đó lại phát ra. Cô bé từ từ đi tới, ngồi bên bàn.
"Hôm nay ba bảo phòng bếp làm kem Hương Thảo Mạt Mạt thích nhất đó, Mạt Mạt ăn thử xen."
Anh ta dùng thìa nhỏ xúc kem cho Hải Mạt Mạt, Hải Mạt Mạt không nhúc nhích, cứ nhìn anh ta. Hải Minh Tiển đưa tới bên môi cô bé, cô bé cũng không há miệng.
"Mạt Mạt." Anh ta khẽ gọi, cô bé không trả lời. Anh ta chỉ đành dùng não khống chế cô bé. Vì vậy Hải Mạt Mạt im lặng ngoan ngoãn tập trung ăn cơm, hoàn toàn theo ý anh ta. Không để vãi cơm ra lung tung. Không la hét ầm ĩ đòi ăn cái gì, cũng sẽ không gắp những món cô bé không thích chỉ ăn được một nửa cho anh ta.
Trên bàn chỉ có một mình Hải Minh Tiển không ngừng nói chuyện. Anh ta gắp đồ ăn cho cô bé, chăm chú gắp tất cả những món cô bé thích vào bát cô bé. Mà cô bé chỉ im lặng ăn, chỉ cần anh ta không ngừng, cô bé sẽ ăn mãi ăn mãi. Cho đến khi hệ tiêu hóa không chịu được nữa, cho đến khi thân thể bị tổn thương, cho đến não tử vong.
Giống như chơi trò chơi một người log in hai nick, trên màn hình là hai nhân vật nhưng tất cả suy nghĩ lại bị một người khống chế. Nhân vật trong màn hình mất đi suy nghĩ, mất đi vẻ đẹp, mất đi linh hồn.
"Được rồi, Mạt Mạt ăn quá nhiều rồi." Hải Minh Tiển nói rất khẽ, Hải Mạt Mạt vẫn không ngừng, anh dừng phát tín hiệu ăn cơm, cô bé liền dừng lại.
BẠN ĐANG ĐỌC
Phiếu Cơm (~Hoàn~)
Tiểu Thuyết ChungTác giả : Nhất Độ Quân Hoa Số chương : 98 Thể loại : Ngôn Tình, Đô Thị, Khoa Huyễn, Đại thúc x Loli, Mạt Thế, HE. Tận thế, kẻ làm mưa làm gió khắp thành phố E - Đường tam công tử tổng giám đốc ASA bị cấp dưới phản bội, bị bạn bè bán đứng, bản thân b...