Chuyến bay vừa đáp xuống, Tùng đã gọi điện thoại ngay cho TÚ nhưng chuông vừa đổ đã bị tắt ngang. Tùng có hơi bất ngờ, trước nay TÚ không bao giờ cắt ngang điện thoại của anh. Một tuần qua anh sang Singgapore công tác không biết đã xảy ra chuyện gì rồi! Hay cô người yêu bé nhỏ của anh lại giận dỗi nữa.... anh vỗ trán thở dài rồi lên xe về nhà, tối nay anh sẽ sang tìm TÚ mới được.
TÚ nhìn màn hình điện thoại lại buồn, suốt một tuần qua anh không gọi cho nhỏ lấy một cuộc cũng không đến tìm nhỏ, rõ rồi! Tú cười nhạt một cái, anh không thuộc về nhỏ nữa rồi!
Nó lết lên phòng trong trạng thái mệt mỏi, lòng rủa bà cô Trinh dạy văn. Từ cái cuộc thi lần trước nó đã bị lọt vào tầm ngắm của cô Trinh, cứ tới tiết văn là nó sẽ bị xoi từng chút một hết tập soạn bài, đến lỗi chính tả, chữ viết, ngữ pháp trong bài viết... nói chung là nó làm gì cũng bị chửi. Đêm hôm qua do mê phim mà quên soạn bài kết cục hôm nay là nó phải quét sân trường. Chỉ một từ có thể diễn ta nó bây giờ thôi.. đó là "THẢM". Hắn nhìn theo dáng nửa bò nửa đi của nó mà buồn cười, hôm qua hắn đã nhắc nó soạn bài rồi đấy, nó còn " biết rồi, biết rồi!" Vậy mà lại mê mẫn mấy nam thần gì đó để bị phạt, thật hết chịu nổi với nó.
Thế là hắn đành xuống bếp nấu ăn thay nó, nhìn quanh tủ lạnh một lượt hắn lấy những nguyên liệu cần thiết rồi bắt tay vào xào xào nấu nấu.
Đang ngủ chợt mùi thức ăn thơm phức chạy vào mũi, bụng kêu cồn cào, nó rời khỏi giường mò xuống bếp.
Một bàn ăn thịnh soạn hiện ra trước mắt nó, không chần chừ nó nhào tới chộp ngay cái đùi gà chiên giòn cắn một miếng nhai nhồm nhoàm. Chợt ở đâu có một bàn tay khác giật đi cái đùi gà của nó, bực bội nó hét.
- Cái đứa điên nào thế hả?
Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên.
- Cái đứa này này!
Nó trợn mắt quay ra nhìn tên không muốn sống kia, bắt gặp gương mặt bình thản của hắn nó lại lấp liếm cười hì hì.
- Là anh hả? Tôi cứ tưởng trộm thôi! Nè ghế nè, ngồi đi.
Nó tốt bụng kéo ghế cho hắn, rồi mình cũng ngồi kế bên, tay chuẩn bị bốc cái đùi gà tiếp theo thì giọng nói kia lại vang lên, nó chửi rủa trong bụng.
- Đi rửa tay mới được ăn.
- Không rửa có được không?
Nó chớp mắt hỏi lại.
- Không.
Chỉ nhận được một câu phũ phàng từ hắn thế là nó bèn lết thân đi rửa tay...
Quay trở lại bàn, nó bắt đầu nhập tiệc. Vừa ăn ngón tay vừa đưa lên khen hắn.
- Woa... anh nấu ngon quá!
Hắn vẫn im lặng ăn, còn nó vẫn loi nhoi.
- Ê món này làm sao vậy? Ngon quá! Bữa nào chỉ tôi đi tôi nấu cho anh ăn.
- À còn món này nữa, tôi nấu không đúng vị.
- Nè hay là từ nay anh phụ trách nấu ăn nhé! Anh nấu ngon hơn tôi mà...
BẠN ĐANG ĐỌC
Hãy ở lại trong trái tim anh !!!
Humorkì này mang đến cho bạn đọc một tình yêu chớm nở... Bạn nghĩ thế nào khi cuộc sống vốn dĩ đang bình thường rồi bỗng trong phút chốc tất cả vụt mất như chưa từng tồn tại? Một tiểu thư sống trong sự bảo bọc của cha mẹ rồi một ngày sóng gió ập đến...