23 . Chuyện kết hôn , con đồng ý !

6.6K 424 34
                                    

- Ơ cái thằng này ! Cứ phải có chuyện mới gọi cho con được sao ? Hôm nay con về nhà đi , ta có chuyện muốn bàn .

-...

Điền Chính Quốc cứng họng . Rốt cuộc là có chuyện hay không có chuyện ? Chuyện này thực sự chẳng vui chút nào . Thấy hắn không trả lời , Điền Thụy tiếp tục giục .

- Ây , nói mà không chịu trả lời , khinh người vậy con . Hôm nay về nhà đi nhé !

- Vâng , con biết rồi .

Hắn khó chịu đáp lại một câu , sau đó chính mình cúp máy trước . Hiện tại đầu óc hắn chẳng nghĩ đến việc gì khác cả . Sau khi ba hắn nhường lại quyền điều hành cho hắn , liền lập tức cho xây dựng một căn nhà ở vùng ngoại ô , cùng người vợ thứ hai hưởng già . Đường đến đó khá xa , nếu bây giờ đi có thể sẽ về đó kịp trước khi trời tối .


Hắn lái xe hơn 3 tiếng đồng hồ , hai tay mỏi đến rã rời . Cuối cùng cũng đến nơi , hắn mệt mỏi dựng gọn bên vào một góc sân . Ngước mắt lên nhìn tòa biệt thự , bỗng dưng hắn cảm thấy thật lãng phí . Chỉ có hai vợ chồng già ở , cùng lắm nuôi thêm vài gia nhân , làm gì phải bành trướng như thế ?

Bác quản gia già tên Thẩm Diểm đã làm thuê cho nhà hắn từ khi mẹ kế hắn còn nhỏ , vừa bước ra cửa nhìn thấy hắn vội vàng đến gần , mừng rỡ chào đón .

- A , cậu chủ , lâu lắm rồi mới thấy cậu .

Hắn đóng cửa xe , cười xã giao chào bác Thẩm . Bác Thẩm vỗ vào cánh tay hắn .

- Cậu vào nhà đi , ông chủ đợi cậu lâu rồi đấy .

- Vâng , cháu biết rồi .

Hắn chào bác Thẩm theo phép , sau đó tiếp tục đi vào bên trong . Lão ba đang ung dung ngồi đọc báo uống trà , còn mẹ kế lại nhu mì pha trà cho ông . Hai người ngồi bên cạnh nhau nói cười vui vẻ . Điền Chính Quốc trước giờ đều thấy cảnh này thật trướng mắt . Hắn tiến đến gần hai người họ , lễ phép chào .

- Chào ba , chào dì .

Điền Thụy nghe giọng nói quen thuộc , ngước mắt lên nhìn đứa con trai mình . Mẹ kế hắn niềm nở đứng dậy , đẩy hắn vào ghế ngồi .

- Đi đường chắc mệt rồi con nhỉ ? Ngồi cái cho lại sức nào .

Hắn cau mày , xong vẫn ngồi xuống ghế đối diện ba hắn . Ông buông tờ báo xuống bàn kính trong suốt , cười nói .

-Về là Tốt rồi . Dung An , em mau kêu người dọn cơm ra cho con nó ăn . 

Bà Dung An vui vẻ chạy đi . Điền Chính Quốc khó chịu yêu cầu .

- Ba có chuyện gì nói luôn đi . Con rất bận .

- Ơ cái thằng này , lâu lâu mới về nhà một lần mà con thái độ thế à ? Hử ? Ngồi vào bàn ăn cơm hẳn hoi , có chuyện gì thì để nói sau .

Đúng lúc đó , bà Dung An nói vọng ra gọi họ vào dùng bữa . Điền Thụy đứng lên , không quên kéo tay thằng con cứng đầu theo . 

Bàn ăn hôm nay đặc biệt nhiều món , vả lại toàn những món hắn thích ăn nhất . Tâm trạng hắm bỗng dưng có tốt lên một chút . Thì ra vẫn còn nhớ đến những món hắn thích ăn . Bàn ăn chỉ vỏn vẹn ba người . Họ bắt đầu dùng bữa . Được đâu khoảng 5 phút , Điền Thụy bỗng dưng đề cập .

KookMin | Longfic | H- | Tổng Tài Không Lương ThiệnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ