Chương 6: Cút ra ngoài!

14.9K 1.3K 124
                                    

Kiều bước vào phòng thì Tú Bà đã cuộn tròn trong mềm chẳng chịu ngóc đầu ra, Kiều tự dưng khó chịu khi hỏi mà bà ta chẳng trả lời một câu. Bực bội, Kiều nắm lấy mền hất tung lên. 

Bên dưới là Tú Bà gương mặt đỏ kè với tóc tai rối tung, mặc trên người chiếc yếm đào đỏ với những đốm đỏ từ cổ chạy xuống khắp cơ thể trắng xinh đẹp. Kiều nhanh chóng kéo Chị ta dậy rồi đặt thau nước nóng lên ghế

-Nếu bà không ăn được nấm đông cô thì nói ta một tiếng.

-Không phải ta đã bảo không ăn rồi sao?

Thúy Kiều vắt chiếc khăn ấm rồi quay sang nhìn Tú Bà. Gương mặt chị ta đỏ lên chắc vì khó chịu lắm

-Cởi y phục ra, ta sẽ lau mình cho bà rồi sức thuốc.

-Ta tự làm được.

Giật lấy chiếc khăn trên tay Kiều, Tú Bà tự lau đi mồ hôi trên người nhưng nó cứ vướng víu thế nào ấy, Kiều ngồi yên trên ghế nhìn. Có lẽ vì bị phát ban đỏ nên Tú Bà bị sốt nhẹ, Bị nhìn chằm chằm khiến Tú Bà vô cùng khó chịu cuối cùng bấn quá nên Chị ta quay lại hung dữ nhìn Kiều.

-Còn nhìn nữa ta móc mắt ngươi.

Mồ hôi Tú Bà đổ càng nhiều đến nỗi thấm ướt cả chiếc áo yếm đào. Kiều thở dài mệt mỏi đứng thẳng dậy đến rút sợi dây yếm khiến nó tuột khỏi đôi vai của Tú Bà. Chị vội ôm chặt ngực mình hét lên

-Ngươi...!!!

Kiều không nói một lời lấy lại chiếc khăn và lau tấm lưng trần cho Tú Bà. Chị ta ngồi yên chẳng nhúc nhích, Nếu đây là thường ngày thì Chị Tú đã chọc phá Kiều rồi nhưng hỡi ôi cơ thể nặng trịch mệt mỏi như bây giờ có khác nào một con thỏ đang yếu thế không chứ?

-Quay lại đây, ta lau phía trước.

-Không!!!

Tự dưng Tú Bà hét lên khiến Kiều giật mình.

-Tự dưng hét lên thế? Con gì cắn bà à?

-Ta tự làm được... Ngươi đi ra đi!!!

-Gì? Là ai gọi ta vào đây hả?

-Cút ra!!!

-Tự dưng bà bị gì thế?

hai người cãi nhau dù chẳng biết vì chuyện gì. Kiều kéo mạnh vì Tú Bà cứ ôm chặt mềm chẳng để Kiều chạm vào phía trước, nhưng lực kéo Kiều bỗng mạnh khiến Tú Bà ngã người xuống làm Kiều theo đà đó ngã theo. Gương mặt Tú Bà đỏ ửng lên vì cơn sốt, cả cơ thể của Chị ta đầy những vết đỏ ửng cứ như những nụ hôn tình. cặp dưa hấu lớn kia cứ phập phồng trong điệu thở gấp gáp. Làn da trắng nõn mềm mại khiến Kiều vô thức say đắm nhìn.

-Ngươi muốn mù mắt phải không?

-Ta... ta chỉ...

Kiều ngồi vội dậy quay mặt sang hướng khác, không gian bỗng im lặng đến rùng rợn. Ngọn đèn chợt bị cơn gió đùa giỡn nên vụt tắt. Tất cả chìm trong màu đen cô đơn và u ám.

-Ta sẽ thắp lại nến.

Kiều chỉ vừa đứng lên thì tay áo Kiều có một lực giật nhẹ, Đối phương đang nắm lấy tay nàng

"Thúy Kiều là của CHUNG??" (BH-Hoàn)[Tự viết] (16+)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ