Tần Hải, một vị quan anh dũng, dân tình phàn nàn vì cả nước bị nhấn chìm trong cướp bóc trấn lột của nhà Minh, Tần Hải tự mình lập triều đình riêng được vô số dân tình ủng hộ, chiếm liền năm tỉnh miền Nam và chia đôi lãnh thổ một mình cai quản Triết-Kiến.
Vua Minh liền sai Hồ Trung dẹp Tần Hải, chiến tranh xảy ra tận năm năm, loạn lạc chết chóc. Tần Hải một thân anh dũng xông pha dẹp loạn, nhanh chóng bắt được thóp Hồ Trung buộc hắn đầu hàng, Triều Minh suy sụp.
Tần Hải chạy vào phủ, nghe tin Thúy Kiều đang dọn đồ trong phủ liền chạy đến.
-Kiều, muội đang làm gì?
Tần Hải bỏ thân y phục giáp nặng nề xuống, ngồi trên ghế nhấp chén trà nóng.
-Muội vừa xếp lại đồ trong phủ, sao thế? Huynh lại bị thương?
Thúy Kiều bước ra khỏi rèm, dáng người cao cao khoát trên người bộ y phục lộng lẫy, nét đẹp của nàng không một từ ngữ nào có thể diễn tả nữa rồi, không biết là do khí hậu hợp hay là Tần Hải nuôi khéo nàng như hài tử hay không nàng lại càng xinh đẹp. Thân y phụng thêu lung linh, tay cầm chổi lông gà, khoan đã... chổi lông gà?
-Kiều... muội... muội cầm chổi lông gà... làm gì...?
Tần Hải buồn cười nhìn Thúy Kiều, đầu tóc dính đầy tơ nhện, mặt mày lấm lem. Tần Hải đứng trước mặt Thúy Kiều đưa tay kéo mấy sợi tơ xuống, dùng khăn lau nhẹ gương mặt nàng. Hai người cứ như thật sự là phu thê vợ chồng son, chăm sóc nhau từng chút một.
-Huynh nha, phòng gì mà như chuồng lợn, không biết chừng ta đi rồi ai dọn dẹp cho huynh.
Thúy Kiều né tránh đụng chạm của Tần Hải, Dù là hai người kết nghĩa phu thê nhưng cũng chỉ trên danh nghĩa, hai người đơn thuần là huynh muội, ngày tháng ở đây, Thúy Kiều nói chàng đứng im chàng không dám nhấc chân lên một bước, Tần Hải rất chiều chuộng muội muội này của mình, không để nàng chịu thiệt thòi hay thua ai. Mọi gia nhân trong nhà ai cũng yêu thương Thúy Kiều. Như nhớ ra gì đó, Tần Hải liền kéo giấy hôn thú khi nào ra.
-Này, ta hứa với Hắc Lam tỷ và Bạc Thanh tỷ rằng sau hai năm sẽ đem nàng về, nhưng chiến tranh xảy ra là không tránh khỏi. Năm năm rồi, nếu nàng muốn, ta có thể dẫn nàng trở...
-Ta muốn trở về.
Thúy Kiều đứng bật dậy, không thể chối được rằng Thúy Kiều có chút trưởng thành như nàng vẫn trẻ con ngây thơ như lúc nào. Nàng là luôn mong muốn được một lần về thăm quê, thăm em, thăm Hoạn Thư phu nhân và gặp lại người đó. Trong năm năm vừa qua, mọi tin tức đều lạc mất trong chiến tranh khiến Kiều khốn khó lòng đầy lắng lo.
Tần Hải cười ầm lên khi thấy mắt Thúy Kiều sáng rực lên. Không lâu sau đó, Tần Hải liền gọi gia nhân chuẩn bị lên đường về Vương Gia. Quản đường dài tận nửa tháng đi đường nên mọi người ai ai cũng lo sắp xếp cho thỏa đáng.
Đêm đó, Thúy Kiều nôn nóng đến nguyên một đêm không ngủ được, đến sáng thì vừa đặt lưng vào kiệu thì ngủ thiếp đi mất. Kiều có vẻ rất lo lắng nên ngủ một mạch đến tối. Khi cả đoàn tìm được một tửu lâu nhỏ thì Thúy Kiều mới chịu tỉnh để ăn một chút gì đó rồi lại vào phòng ngủ.
BẠN ĐANG ĐỌC
"Thúy Kiều là của CHUNG??" (BH-Hoàn)[Tự viết] (16+)
NonfiksiNàng kiều tuyệt sắc giai nhân ngày xưa của Nguyễn Du hồng nhan bạc mệnh, bị bán làm gái lầu xanh, đau khổ tiếc thương như thế thì hãy để trẫm hóa kiếp cho nàng. Hồng nhan tuyệt mệnh. Nàng sẽ có dàn harem toàn gái đẹp theo đuổi. Nhưng còn nàng chịu...