Chương 19: Kỹ nữ Vương Thúy Kiều.

9.2K 813 34
                                    


-Tú Tú... sao lại qua đây?

Bạc Bà vừa kéo y phục vừa nói, Tú Bà leo lên giường nằm quay mặt vào trong tường im lặng. Bạc Bà thật sự muốn trêu đứa nhóc kia một chút nhưng rồi nhận ra rằng Tú Bà đang nắm chặc vai run lên từng cơn.

Thân nhau từ lúc mẫu thân Tú Bà còn sống, từ khi chị ta là một con nhóc ranh ma chạy nhảy. Hai người thân nhau được gọi với cái tên Tri kỷ. Bạc Bà rất chi là hiểu chị ta.

-Tú Tú...

ngồi nhẹ lên giường, vuốt mái tóc của Tú Bà, Bạc Bà im lặng chạm nhẹ an ủi. Tú Bà liền ngồi dậy, ôm chầm lấy đối phương kiềm nén giọng nấc của mình

-Ta... ta đã ... ta đã làm Thúy kiều... nàng ấy... đau... ta đã...

-Nào nào... Tú Tú ngoan... đừng khóc nữa... ta hiểu mà.

Sau một hồi ai ủi, Tú Bà ngồi dưới ngọn nến đỏ lửa mà mắt đỏ hoe sưng vù lên.

Bạc Bà đặt ly trà ấm xuống bàn thở dài mệt mỏi.

-Thế... Quan phủ đã lùng sục đến Ngưng Bích Lầu.

-Ân. Gia nhân ở đó báo tin.

-Lão vua Minh Thế Tông lại đưa lệnh tuyển phi nên bọn quan khâm sai truy lùng mỹ nhân đẹp có thưởng. Bọn chúng đều nhắm đến gia đình họ Vương.

Bạc Bà đập tay xuống bàn.

-Nếu đã đến ngưng bích lầu, sớm muộn gì cũng tìm ra được Thúy Kiều, nếu Kiều bị bắt làm phi, khác gì để nàng ấy treo sinh mạng của mình trên bờ vực chứ. Trong cung hỗn loạn nhiều thị phi.

-Ta... Ta phải đưa Kiều đi... Ta không thể để nàng ở lại Ngưng Bích Lầu... Nhưng giờ nếu để nàng ở đây sẽ còn liên lụy đến Bạc Lầu.

-Thế... ngươi định làm gì?

Tú Bà chỉ im lặng nhìn thẳng bức tường phòng kế bên.

-Ta vừa nặng lời với nàng ấy, bảo rằng nàng ấy chỉ mua vui cho ta... ánh mắt của nàng thất vọng ... làm ta đau...

-Tú Tú a~ ngươi thương nàng mà phải không? thế tại sao lại không cùng nàng bỏ trốn?

-Bỏ trốn thì Ngưng Bích Lầu bỏ lại ai quản, bao nhiêu công sức mẫu thân ta gầy dựng làm sao có thể để bọn quan lại đó phá hủy được.

-Nếu thế chỉ còn cách để nàng đi.

-Ta lại càng không biết cách để nàng đi...

Tú Bà buồn rầu suy nghĩ, thật sự bây giờ trong đầu bà ta chỉ toàn màu đen xám xịt chẳng thể nghĩ gì.

Tú Bà không muốn Kiều rời xa mình, nhưng lại càng không muốn vì một chút ích kỷ của bản thân giữ lại Kiều để cả Ngưng Bích Lầu ngày ngày chịu quan triều đình săm soi. Nếu để Kiều đi, làm sao chị ta có thể chăm lo cho Kiều an toàn đây? để Kiều đi, liệu rằng Tú Bà có chịu nổi không chứ?

Nghĩ lại rằng, nếu như đuổi thì Tú Bà không làm được, chỉ còn cách làm nàng tự bỏ đi... Tự bỏ đi?

-Đúng rồi!!!

"Thúy Kiều là của CHUNG??" (BH-Hoàn)[Tự viết] (16+)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ