Chương 14: Quái vật ba đầu- Bạc Bà.

12.1K 988 95
                                    


-Vương Thúy Kiều, cẩn thận dưới chân.

Tú Bà đưa tay đỡ lấy Kiều từ trên thuyền bước xuống. Kiều ngơ ngác nhìn xung quanh nơi mà Tú Bà tới thăm người.

Khung cảnh tráng lệ, cũng gần kinh thành nên có vẻ tấp nập người, còn náo nhiệt hơn cả nơi Lầu Ngưng Bích ngự trị nữa. Dòng người ồn ào với hàng quán khắp nơi. Kiều như bị cuốn theo dòng chảy ở đây vậy.

-Vương Thúy Kiều, ta bỏ lại bây giờ.

Kiều quay sang thì Tú Bà đã đi một đoạn xa nàng, vội kéo tay nải chạy theo. Đi được một chốc, Tú Bà và Kiều vào một kỹ lầu cao lớn. Tú Bà vừa bước vào thì mấy nàng kỹ nữ ỏng ẹo bên trong liền sáp đến chào hỏi thân thiện. Kiều bắt gặp những ánh mắt không mấy thiện cảm đăm đăm nhìn mình

-Tú Tú a~ lâu quá không gặp nha

Giọng nói the thé chanh chua từ trên cao, một nữ nhân cao lớn với bộ ngực còn bự hơn cả cái đầu ả ta đi đến, từng bước đi khiến hai quả núi kia rung lên gợi cảm.

Kiều nổi cả da gà lên. Vì sao ư? Tú Bà đã từng nói hay bị đau lưng là do ngực, nhưng trông người kia thì còn lớn hơn cả của chị Tú. Chắc mai sau khi về già muốn giữ chúng thì chắc phải chống xào nâng lên mới giữ được

-Hừm, ta vào phòng riêng được không?

Tú Bà lạnh lùng nhìn xung quanh, bao nhiêu ánh mắt Nam nhân đăm đăm dòm ngó chị ta. Nữ nhân đối diện tay che miệng cười nham nhở.

-Sao tự dưng mới gặp tri kỷ đã bảo vào phòng riêng thế này? là Tú Tú chán quá nên muốn ta thị tẩm a~

-Ngưng nói bừa đi. Hôm nay ta đến không phải một mình.

Tú Bà kéo Kiều lại gần, Bạc Bà nhìn thấy nàng như bắt gặp một món của ngon vật lạ.

-A~ nữ nhân xinh đẹp này là ai thế? Tú Tú... Cống nạp không cho ta hửm?

Bạc Bà nắm tay nhìn quanh người nàng, Tú Bà bước đi lên lầu

-Ta cho ngươi nữa khắc chuẩn bị chỗ ở cho ta hai đêm. Chỉ một phòng thôi. Còn nữa, Vương Thúy Kiều, không phải giống những nữ nhân trước đây ta đem đến.

Ánh mắt Tú Bà lạnh lùng nhìn Bạc Bà, Ả ta lè lưỡi chọc phá Chị Tú rồi đẩy Kiều đi

-Bé gái xinh đẹp này... Ta họ Bạc, nàng có thể gọi ta là Bạc Tỷ Tỷ. Nào nào... nàng có định đến sống ở Bạc lầu.

-Ta... ta là người của Ngưng Bích Lầu, không có lệnh của Tú Bà. Ta nào dám.

Bạc Bà cười thầm rồi dẫn Kiều đến căn phòng mà Tú Bà đang nhâm nhi tách trà nóng. Khi Kiều vào, Bạc Bà đã cởi y phục nằm xuống giường.

Tú Bà chẳng nói một lời nào dặn Kiều

-Ngươi ngồi đó, cán nát thuốc cho ta. Con mụ này già rồi mà vẫn chứng nào tật nấy, chẳng bao giờ mặc nội y làm cho ngực nặng kéo theo cả lưng đau nhức. Người gì mà ngực còn lớn hơn cả đầu, yêu quái mà.

-Ah... ta chỉ hơn Tú Tú có mười xuân thôi.

-Là chính xác mười hai xuân.

-Aiza... sao Tú Tú nỡ nói thẳng như vậy a~

"Thúy Kiều là của CHUNG??" (BH-Hoàn)[Tự viết] (16+)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ