Sau khi Thi Nhã rời đi, cô đã chạy thẳng ra bờ hồ gần trường.
Mặt hồ lặng im. Gió vẫn thổi.
Từng gợn sóng nhỏ lả lướt sao mà yên bình thế. Ước gì tâm can cô cũng vậy...
Thi Nhã nhìn xuống mặt hồ. Nó đang phản chiếu hình ảnh của cô. Hình ảnh của một thiếu nữ xinh đẹp đỏ hoe đôi mắt, nước mắt cô cũng rơi xuống từng giọt, chảy cùng với nước hồ kia. Mặn chát...
Có tiếng bước chân, từ đằng xa thét tới.
-Thi Nhã!
Cô vừa kịp quay đầu lại, chưa định hình được sẵn, hắn đã tự động ôm lấy cô.
Trương Nhất thở dốc. Hắn không dám nhìn cô khóc nữa, hắn thực sự muốn tan nát tâm can khi thấy được chính bản thân cô đau đớn như vậy.
Cô cũng chả ngần ngại gì, trực tiếp khóc nhiều hơn, nhiều đến độ ướt nhẹp cả một bên bả vai hắn. Bàn tay gầy gò dùng lực mạnh nhất, ra sức đánh vào bờ lưng to lớn đang ôm trọn cả thân thể cô.
-Tại sao là là cô ta?! Tại sao chúng ta cứ phải như vậy?! Tại sao tưng đấy năm chỉ đổi lại được kết quả đau thương đến mức này?! Tại sao....
Mỗi một câu hỏi là một cái nhói. Nhói cả đôi bên.
Trương Nhất điều hòa nhịp thở, đợi cho Thi Nhã ngừng đặt câu hỏi mới bắt đầu lên tiếng.
- Giữa chúng ta ngay từ khi bắt đầu mối quan hệ này, duyên số này, sự đau thương đã là muốn chơi đùa cùng anh và em. Anh sẽ không giải thích, vì bản thân anh cũng cảm thấy mình tồi tệ. Là anh không xứng.
Trương Nhất buông Thi Nhã ra. Đành lòng quay người bỏ đi.
Thật ra trong lòng Trương Nhất hắn không hề nghĩ vậy. Hắn chưa hề muốn từ bỏ, đáng lẽ ra hắn phải nói chúng ta cần kiên nhẫn, kiên nhẫn để giải quyết trò vui này, kiên nhẫn để cùng nhau bước qua số phận trớ trêu ấy. Nhưng không... Chỉ vì hắn thấy cô nặng lòng, hắn là không nỡ ép.
Thi Nhã hít một hơi sâu, vẫn nhìn bóng người ủy khuất đang chầm chậm rời xa cô.
Cô tự cười bản thân. Đến lúc này, đúng lúc bản thân cô yếu mềm nhất, cũng không thể lên tiếng mà gọi anh quay lại bên mình.
Mộng Cẩm chạy theo Thi Nhã, cuối cùng lại chứng kiến được cảnh tượng kia, lập tức đi tới.
- Tại sao cậu không níu Trương Nhất lại?
Thi Nhã cười khẩy.
- Tôi còn có tư cách sao?
Mộng Cẩm chẹp miệng.
- Nha đầu ngốc này! Ngay từ đầu mọi chuyện đã không phải như thế.
-Vậy cậu nói xem, tất cả là như thế nào?
- Hảo! Bây giờ cuối cùng cậu cũng chịu lắng nghe tôi! Để tôi nói cho cậu hay, Trương Nhất cậu ta chính là đang yêu cậu hơn cả mạng sống.
-Gì chứ?
Thi Nhã vô hồn, bỗng giật mình mà quay sang nhìn bạn.
- Tôi nói không sai đâu. Chính cậu ta là người bị Hoàng Hải dắt mũi, dẫn đến mối quan hệ của chúng tôi trở nên khó xử, nhưng giờ đã là sáng tỏ rồi. Còn nữa, chính cậu ta cùng với Lục Ca, 2 người bọn họ chống chọi mà giúp chúng ta khỏi nạn. Trương Nhất cậu ta còn bị thương rất nặng, không chỉ đơn giản mà từ đâu chui ra lại nằm cùng phòng bệnh với tôi và cậu đâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
Trọn Vẹn Chỉ Yêu Mình Em [Tạm Dừng Update]
General FictionTruyện: Trọn Vẹn Chỉ Yêu Mình Em Thể loại : Đam mỹ ( ngược, sủng, H, ...) Tác giả: Cẩm - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - Văn Án Bất đ...