Chương 46: Liệu rằng anh ấy.. Đã về chưa?

188 10 2
                                    

Tiểu Kiên bấm dãy số, gọi Hiểu Phương, tiện thể cậu bật luôn loa ngoài. 

-Alo? Tiểu Kiên? 

-Đang ở đâu vậy? 

- Mẹ đang ở chỗ làm với cô Tư, các con đã dậy sớm vậy rồi sao? Mới có hơn 5 giờ sáng...

-Bỏ hết đi, mau về nhà gấp. 

-Sao? Con nói gì? Mẹ không hiểu? 

-Tôi nói rằng mau bỏ hết mọi thứ đi. Về nhà mau. 

-Xảy ra chuyện gì rồi sao?! Được rồi hai đứa đợi chút, mẹ sẽ về ngay. 

Cúp máy xong. Cậu quay sang nhìn Yên Trặc Văn đang lăm le cười. 

-Cậu có chắc là sẽ giúp tôi chứ? 

-Hỏi thừa. Mà nói anh hay, gặp phải tôi là một diễm phúc lớn đấy. 

-Tiền trao cháo múc. Nói đi, cậu muốn gì ở tôi. 

-Muốn gì sao? 

Yên Trặc Văn chống tay hồi lâu suy nghĩ. 

-Hmmm. Hiện tại mà nói là chưa muốn gì từ phía anh. Cứ coi như tôi đang tích đức đi. Về sau cần gì sẽ nói. 

-Cảm ơn. 

-Này. Anh không thể chân tình một chút được sao? 

Tiểu Kiên lờ đi, lấy ba lô để dưới góc giường, cầm ra ngoài phòng khách. 

-Này. Đi đâu đấy! 

Giọng Yên vọng ra. 

Vẫn không tiếng hồi đáp. Quả thực, chinh phục anh ta đúng là một điều khó nhằn. Nhưng duyên trời sắp đặt rồi, sao có thể chối từ được chứ!

Khoảng gần 15 phút sau. Hiểu Phương đã đạp xe về nhà. Tức tốc tới xanh xao, đầm đìa mồ hôi, chạy vào trong thở hồng hộc. 

-Xảy ra chuyện gì rồi?! 

Cô nhìn hai thanh niên đang yên vị ngồi ngoài phòng khách, liếc xung quanh đồ đạc vẫn chưa bị xê dịch đi một chút. Vậy rốt cuộc là có chuyện gì mà Tiểu Kiên lại gấp gáp tới vậy? 

Chưa kịp định hình mà nhận được câu trả lời thỏa đáng, Hiểu Phương đã bị Yên Trặc Văn niềm nở lôi kéo ngồi xuống. 

-Dì về rồi! Chắc là mệt lắm. Dì ngồi đây nghỉ mát một chút, con chạy vào trong lấy cho dì cốc nước. 

-À được. 

Hiểu Phương cười xòa đáp lại nhanh gọn, tim vẫn thở mạnh, quay sang nghi vấn Tiểu Kiên. 

-Kiên. Chuyện này là sao? Mới sáng sớm, mẹ vừa xin phép nghỉ một ca để về đây...

-Chúng ta sẽ chuyển đi nơi khác. 

-Chuyển? Chuyển đi đâu?! 

-Mọi người sẽ về nhà con ở. 

Yên Trặc Văn cười cười bê cốc nước đá ra cho Hiểu Phương.

-Về nhà con? 

-Đúng vậy. Với tình hình này, chỉ cần mặt trời bắt đầu mọc, có thể ngay lập tức người của Lục Gia sẽ đến và mang tôi về. Còn mẹ nữa, họ sẽ làm gì với mẹ, tôi đều không biết. Vì căn bản, chỉ cần Lục Gia Bảo sôi máu, vài vụ giết người cũng chẳng thể thỏa mãn cơn nóng giận của hắn. 

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jan 20, 2019 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Trọn Vẹn Chỉ Yêu Mình Em [Tạm Dừng Update]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ