C59

5.3K 80 2
                                    

Thấy Lục Tống Thụy ngồi trên mặt đất, ôm ngực, Lục Chương Viễn nhất thời hoảng hốt, lập tức tiến tới đỡ lấy bà: “Em làm sao vậy?”

Lục Xuyên cùng Kim Hạ cũng vây quanh lại, Lục Tống Thụy chau mày, mệt mỏi mở miệng: “Ngực em khó chịu.”

Lục Chương Viễn rất nhanh đỡ bà dậy: “Anh mang em trở về giường nằm, nếu còn khó chịu, thì đi bệnh viên kiển tra.”

Lục Tống Thụy dựa vào bả vai anh gật đầu, không dấu vết cho Lục Xuyên một ánh mắt, ý bảo anh là giả bệnh, không cần lo lắng, Lục Xuyên hiểu ý khóe môi cong lên, kéo Kim Hạ đi sau hai người, thấy cô lo lắng, liền bám vào bên tai cô nói: “Mẹ anh đang giả bệnh đấy.”

Kim Hạ kinh ngạc nhiền về phía mẹ Lục, không khỏi nhẹ nhàng thở ra, cười khẽ lắc đầu, cô thật sự nghĩ mẹ Lục tức đến bị bệnh, nếu như vậy, lỗi của mình sẽ lớn lắm.

Lục Chương Viễn dìu vợ đến nằm trên giường, thân thiết: “có cảm thấy khỏe hơn hay không?”

Lục Tống Thụy giả vờ xoa xoa ngực mình mấy vòng, sắc mặt không tốt: “Ông Lục, về sau anh đừng cãi nhau với con trai nữa được không? Em vừa thấy hai người cãi nhau, hô hấp sẽ không ổn, ngực cũng đau.”

Lục Chương Viễn cương mặt, một lúc lâu sau không tình nguyện gật đầu, người ta nói phụ nữ sau khi có con, địa vị của chồng sẽ không lớn bằng trước, lời này ông dùng cả đời nghiệm chứng (kiểm nghiệm chứng minh), quả nhiên không sai, cán cân tình cảm này nghiêng cũng quá thiếu nguyên tắc, cãi nhau rõ ràng là chuyện của hai người, vì sao chỉ oán một mình ông?

Lục Tống Thụy nghe vậy mới nhìn về phía Lục Xuyên: “Xuyên Nhi, mẹ không sao, con và Tiểu Hạ về trước đi, đừng ở lại quá muộn, trên đường không an toàn đâu.”

Lục Xuyên biết mẹ cố ý để bọn họ đi, để nói chuyện rõ ràng với ba, liền hơi gật đầu: “Vậy mẹ nghỉ ngơi cho khỏe, chúng con đi trước.”

Kim Hạ cũng gật đầu với bọn họ: “Chú dì hẹn gặp lại.”

Đợi hai người đi ra khỏi phòng ngủ, Lục Tống Thụy mới nói với Lục Chương Viễn: “Về sau nếu anh còn phản đối hôn sự của con, bộ xương già này sẽ bị anh làm tức chết không thể sống.”

Lục Chương Viễn nhướng mi: “Em không lo lắng anh bị con làm cho tức chết?”

Lục Tống Thụy nghe vậy tức giận xoay người, không nhìn ông nữa: “Vậy chúng ta làm thêm nhiều lần nữa, xem là con làm anh tức chết trước, hay anh làm em tức chết trước.” Nói xong trong mắt bà liền có lệ: “Em cũng mua len cừu rồi muốn đan áo len…”

Lục Chương Viễn nghe được nghẹn ngào trong giọng nói của vợ, không khỏi lâm vào trầm mặc, lúc này ông mới nhận ra được vợ mình cô đơn lâu lắm, mới có thể vội vàng muốn có cháu như vậy.

Xoa xoa mi tâm, ông rốt cuộc mệt mỏi nói: “Chuyện này, em để anh suy nghĩ một chút.”

*

Không lâu sau, thủ đô nảy sinh một vụ án lớn đen tối, gây hại đến phân lớn quan viên, liên lụy sâu, độ nghiêm trọng nhất thời không đo lường được.

Sắc Yêu Ngọt NgàoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ