Từ khả năng tập trung của loài sói, chúng ta có thể nhận ra ngoại diên của sự chuyên tâm, đó chính là trong công việc chúng ta nên tập trung năng lực vào một điểm cốt yếu nào đó. Như thế, chúng ta mới không bị rơi vào tình trạng cái gì cũng biết chút ít nhưng lại không am tường về một cái gì và tránh được nguy cơ bị đào thải.
Câu chuyện của một anh bạn sinh sống ở Thâm Quyến dưới dây sẽ gợi cho chúng ta rất nhiều điều. Anh bạn này kể lại:
Tại một xưởng in ở quê nhà, tôi phụ trách đứng máy phụ đã gần 5 năm, kỹ thuật giỏi nhất, những người khác không thể sánh kịp. Nhưng trong xưởng có rất nhiều thợ cả, nên khả năng lên đứng máy chính là rất ít, mà nếu có đi chăng nữa thì những người khác cũng có tuổi tác và tuổi nghề lớn hơn tôi. Vì vậy, chắc chắn là họ sẽ được ưu tiên hơn. Tôi nghe một người đã đi đến Thâm Quyến nói Thâm Quyến là thành phố trẻ hiện nay, ở đó, rất chuộng nhân tài.
Thế là, tôi hăng hái khăn gói lên đường. Các xưởng in ở Thâm Quyến đều nổi tiếng khắp nước, không những tiên tiến mà thậm chí người ta còn truyền miệng câu nói: "muốn phát tài thì làm in ấn". Tôi rất vui khi được nhận vào làm. Để tạo cơ sở cho việc thăng tiến sau này, tôi vẫn bắt đầu từ việc làm thợ phụ và rất nhanh trở thành cốt cán. Mọi việc quan trọng trong xưởng dường như chỉ có giao cho tôi thì ông chủ mới yên tâm.
Cứ như thế được 11 tháng, khi gần được 1 năm, nhân lúc công ty lập ra kế hoạch làm việc cho năm tới, tôi đến gặp ông chủ và bày tỏ nguyện vọng muốn học để đứng máy chính. Ông ấy hỏi tại sao, tôi trả lời rằng dù tôi có tiếp tục làm thợ phụ thì cũng không có tiềm năng và tiền đồ gì, đồng thời cũng không thể mãi làm thợ phụ được. Ngoài ra, tôi rất hy vọng được công ty cho tôi cơ hội học tập, nếu không thì nơi đây cũg chẳng khác gì quê nhà, tôi đến Thâm Quyến này là công cốc.
Ông chủ là một ông già 60 tuổi, tính tình nóng nảy. Hôm đó, ông ấy đã kiên nhẫn một cách bất ngờ để ngồi nghe tôi nói hết. Ông ấy nói ông ấy đã làm chủ được 11 năm. 11 năm nay, khi công ty tuyển nhân viên mới, vấn đề mà các ứng viên quan tâm nhiều nhất là tiền lương, tiền thưởng, chỉ có một số ít người hỏi rằng công ty sẽ bồi dưỡng họ trở thành một nhân viên kỹ thuật giỏi như thế nào. Ông ấy nói trong số ít người đó, tôi thuộc loại đặc biệt. Ông ấy nói tôi có chí tiến thủ đương nhiên là tốt, nhưng tại sao tôi không suy nghĩ vấn đề này ở một góc độ khác? Ví dụ như cố gắng làm tốt công việc hiện tại, có năng lực chuyên sâu, trở thành một người không thể thiếu và hiếm có trong lĩnh vực đó. Ông ấy nói sau này, công ty còn phải mở rộng sản xuất, còn cần thêm thợ phụ, nếu tôi có thể trở thành một người đầy uy tín trong lĩnh vực này thì không những là ở công ty này, mà sau này dù có đi đến những nơi khác, tôi cũng sẽ là người đứng đầu, cũng sẽ có được mức lương và địa vị tương ứng. Ông ấy nói xã hội ngày nay, điều mà lớp trẻ thiếu không phải là thiếu kinh nghiệm mà là sự chuyên sâu.
Tôi đến Thâm Quyến chủ yếu là để tránh việc làm thợ phụ, kết quả lại là quyết định tiếp tục làm thợ phụ. Khi tôi viết thư nói chuyện này cho bố mẹ tôi biết, mẹ tôi bảo vậy thì cũng chẳng khác gì so với ở quê nhà. Tôi nói rằng có, khác là ở Thâm Quyến sẽ có người nói với bạn rằng tại sao bạn cần phải tiếp tục làm thợ phụ.
![](https://img.wattpad.com/cover/163559372-288-k647161.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Phép Tắc Của Loài Sói
AvventuraPhép tắc sinh tồn của kẻ mạnh; Dũng cảm, cô độc, đoàn kết, tàn khốc là thế giới của loài sói; Trong thế giới này, không có đúng, không có sai, chỉ có thành công; Không có chính nghĩa, không có tội ác, chỉ có mục đích duy nhất: sinh tồn.