Chương 35:

444 40 1
                                    

"A! Lâm Tổng, giải thưởng là gì? Làm sao chia hai đây!" Dưới đài có người nêu ý kiến.

"Cái này là một đôi nhẫn kim cương." Lâm Viên Viên mở thưởng ra, là một đôi nhẫn kim cương.

"Nhẫn tình nhân?"

"Ừ, là nhẫn định mệnh của cặp đôi yêu nhau" Lâm Viên Viên gật gật đầu, đột nhiên ánh mắt sáng rực.

"Nếu không thì Phác Tổng Tiêu Tổng các ngươi mỗi người một cái không phải tốt sao, dù sao nam chưa lập gia đình nữ chưa gả, cũng không có gì sai." Đề nghị của hắn làm Kim Trân Ni trên khán đài nhíu mày. Nhưng toàn bộ chỉ có mình cô tức giận, còn lại ai cũng vui vẻ, bắt đầu ồn ào. Hai người này thực thích hợp, đều là Tổng giám đốc của Tập Đoàn trong và ngoài nước, trai tài gái sắc, còn nghe nói trong nhà có quen biết, hoàn toàn phù hợp điều kiện gia thế để kết đôi với nhau. Với cả, nhìn lại Tiêu Nhuận thật rõ ràng có ý với Phác Thái Anh, mặt hắn đỏ hết cả lên.

"Như vậy tốt rồi! Mỗi người một cái đi!"

"Đúng đúng, như vậy tốt lắm."

"Hôn đi! Hôn đi! Hôn đi! Hôn đi!" Thậm chí có người trực tiếp bắt đầu rống to. Kim Trân Ni dưới đài tức đến muốn đi xuống phía dưới kia kéo Phác Thái Anh. Phác Thái Anh là của cô nha! Các cô vừa mới có chút tiến triển, các người kêu gào cái gì? 

"Đôi nhẫn này, là mẫu mới nhất năm nay của tập đoàn Viễn Phác chúng tôi phải không?" Phác Thái Anh chỉnh cổ áo, nhận chiếc nhẫn đắc tiền lên xem. Chiếc nhẫn cũng không quá bắt mắt, đơn giản, xinh xắn. Bên trên còn đính một con bướm nhỏ cùng viên đá quý cực đắt đỏ kiểu dáng trái tim tượng trưng cho tình yêu mãnh liệt của người con gái.

"A, là mẫu đặc biệt của Viễn Phác, chỉ có một đôi duy nhất." MC liền lên tiếng, cười cười qua mic.

"Mọi người im lặng một chút, đây là đôi nhẫn công ty Viễn Phác cùng Tiêu Mạn hợp tác làm một đôi. Chiếc nhẫn này có giá đến 30 - 40 vạn tệ, bất quá đôi nhẫn này xem như tôi tặng cho Tiêu Tổng đi, càng chúc Tiêu Tổng nhanh chóng tìm được người duy nhất, đồng nam đồng nữ bất lộ duyên số."

Phác Thái Anh không phải không thích, chính là nàng có cục bánh bao đang giận dỗi trên kia. Người đàn ông trước mặt chính là anh trai ruột thịt của Kim Trân Ni, từ chối cũng không phải là cách tốt. 

"Nếu Phác Tổng đã mở lời như vậy, chúng ta đây cũng chúc Tiêu Tổng sớm ngày ra mắt Tiêu phu nhân, cũng không uổng phí tâm ý của Phác Tổng, ha ha!" Lâm Viên Viên cảm thấy Phác Thái Anh là đang cho bọn hắn một lối thoát, vội vàng đi tới điều hoà khí nóng.

"Nếu như vậy, tôi cũng không khách khí mà tiếp nhận, cám ơn Phác Tổng và Lâm Tổng." Tiêu Nhuận lập tức điều chỉnh tốt vẻ mặt của mình, tự nhiên hào phóng mà nhận nhẫn.

Dưới đài Kim Trân Ni nhíu mày rồi giãn ra, vốn là tất cả mọi người cho rằng chuyện này đã xong rồi, vậy mà vẫn có người cố tình thích ồn ào, không phát sinh chuyện gì hình như bọn họ cảm thấy chịu không nổi.

" Ai! Sắp tàn tiệc rồi, cũng không phải nên ôm nhau một cái chớ?" 

"Đúng vậy, ôm nhau đi."

"Ôm nhau! Ôm nhau! Ôm nhau!" Dưới đài không chỉ có hô to, cư nhiên còn hô theo tiết tấu, Kim Trân Ni tức giận đến thiếu chút nữa hít thở không thông.

"Cái gì? Hôn cái gì mà hôn chứ!" Kim Trân Ni cư nhiên đứng dậy nói lớn, nhưng dưới tình hình ồn ào này, thậm chí không ai nghe được có ý kiến phản đối.

Dưới đài hưởng ứng lớn như vậy, làm Tiêu Nhuận nhất thời cũng xấu hổ, dù sao cũng chỉ là một cái ôm, không có gì, ôm liền ôm đi. Có lẽ Phác Thái Anh cũng sẽ không quá để ý. Tiêu Nhuận nghĩ như vậy, liền phất tay ý bảo dưới đài an tĩnh lại.

"Tốt lắm tốt lắm, chúng tôi như bạn bè sắp chia tay mà ôm nhau." Tiêu Nhuận nói.

Quả thật Tiêu Nhuận phỏng đoán đúng, đối với Phác Thái Anh mà nói, nhanh chóng đi xuống mới là quan trọng hơn, nàng đã sớm nhìn thấy gương mặt đen như than, sợ là không mau đi xuống Kim Trân Ni sẽ xông lên, lại gây ra chuyện gì.

"Ôm một cái! Ôm một cái! Ôm một cái!"

"Ôm một cái!"

Tiêu Nhuận nhìn qua Phác Thái Anh, thấy Phác Thái Anh gật gật đầu, vì thế hắn đi trở lại bên người Phác Thái Anh, giơ hai cánh tay ôm Phác Thái Anh. Phác Thái Anh nhíu mày, Tiêu Nhuận ôm hơi lâu, nàng vốn nghĩ làm bộ dáng ôm cho có lệ là tốt rồi.

Đúng lúc này, khán đài tựa hồ không chịu nổi sức nặng của hai người đứng lâu như vậy, bên phải hơi bị sụp xuống, vừa vặn là chỗ gót giày cao gót của Phác Thái Anh. Vấp một chút, Phác Thái Anh hơi loạng choạng, Tiêu Nhuận phản ứng ngược lại nhanh nhẹn, cúi người đỡ thắt lưng Phác Thái Anh, nhưng hắn cũng không đứng vững, cuối cùng hai người vẫn là ngã xuống, Tiêu Nhuận đè lên Phác Thái Anh, môi dán sát vào gò má Phác Thái Anh.

Mọi người yên lặng như tờ, sau ba giây đồng hồ, không khí lần thứ hai bị kích thích lên.

"Oh! Hôn rồi!"

"Hôn hôn!"

Tuy lúc nào Phác Thái Anh cũng mặt lạnh, nhưng đụng phải loại sự tình này, biểu tình trên mặt cũng có chút phản ứng, nhất là vừa nghĩ tới cảnh này bị Kim Trân Ni nhìn thấy, Phác Thái Anh cũng có chút tay chân luống cuống, vội vàng muốn đẩy ra Tiêu Nhuận để đứng lên, chính là lực đẩy ngược lại làm môi Tiêu Nhuận lần thứ hai dán sát vào mặt nàng.

"Ai!" Kim Trân Ni thật sự phát điên mất, cô thật sự là chịu không nổi, vì thế ra sức đột phá đám người phía trước, chạy lên sân khấu kéo Phác Thái Anh ra khỏi Tiêu Nhuận, trừng mắt liếc anh trai mình một cái, rồi kéo vác Phác Thái Anh trên vai xuống đài, đi ra cửa hội trường.

Đột nhiên có một cô gái dưới đài chạy lên, mọi người bắt đầu ồ lên, rốt cuộc xảy ra chuyện gì...

"Em, em mau thả chị xuống!" Phác Thái Anh bị Kim Trân Ni vắc lên trên cao một cái, vác nàng như vác bao cát, nàng dĩ nhiên sợ độ cao như vậy. 

Ra hội trường, Kim Trân Ni lôi vác Phác Thái Anh đi đến bãi đậu xe gara, lấy chìa khoá trong tay Phác Thái Anh mở xe ra, rồi đẩy mạnh Phác Thái Anh vào trong.

"Em tức giận cái gì?" Kim Trân Ni cũng vào xe, Phác Thái Anh liền lên tiếng.

Hai người dựa vào rất gần, nói chuyện nhiệt khí đều có thể chạm đến mặt đối phương, Phác Thái Anh không nghĩ tới dưới tình huống như vậy mà mình cư nhiên còn có thể đỏ mặt, thật sự là rất không có năng lực phòng ngự.

"Đã nhìn ra." Phác Thái Anh nói, thấp mí mắt không nhìn tới Kim Trân Ni, kế tiếp sẽ phát sinh cái gì chính nàng cũng không có nắm chắc.

"Vậy chị có biết em vì cái gì tức giận không?" Kim Trân Ni thực bình tĩnh hỏi ra lời này, không còn nổi giận như vừa nãy.

[BHTT - Chuyển Ver ] Cảnh Sát Nhân Dân Có Người Yêu Rồi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ