Chương 852 - Vấn Tiên Hoàng Tuyền (11)

2.7K 359 28
                                    

Edit : HA - user31662849
Beta : Sa Nhi - Shadowysady
========================

Nước trên mặt đất cũng không nhiều, chỉ là vừa vặn có thể kích động hệ thống cảnh báo.

Cửa ra vào cũng không bị phá hỏng.

Hẳn không phải là do người làm.

"Nước này..." Hồ Thạc chỉ vào chỗ nước kia, làm sao lại có được?

Không phải người làm, vậy cũng chỉ có.....

Sơ Tranh dò xét phòng máy: "Nơi này khí tức linh trị khá nồng đậm, hẳn là do thứ đồ chơi kia mang vào, bất quá nước có thể mang vào cũng không nhiều, mới tạo nên hậu quả như vậy ".

Sinh vật không xác định không có thực thể, nhưng nước lại là thực thể.

Trừ phi chúng có năng lực đặc thù, nếu không muốn mang theo thực thể nước tiến vào nơi trống rỗng này, cũng phải tốn không ít công phu đâu.

Nói không chừng chỗ nước đó đều là đều là mang vào từng chút, từng chút một, không ngừng để dành mới được từng đó.

Sơ Tranh cũng thấy tiếc thay cho kẻ chủ mưu phía sau một màn này.

Thật vất vả mới góp nhặt nhiều nước như vậy, cuối cùng cùng chỉ đủ để kích phát cảnh cáo...

Hồ Thạc cảm thấy sau lưng bất chợt phát lạnh, toàn bộ lông tơ dựng lên, nơi này chẳng lẽ thật sự có mấy ' thứ ' kia sao.

Hồ Thạc nhìn quanh hai bên: "Kia.... Vật kia vẫn còn ở đây chứ? "

"Không còn. "

Hồ Thạc thở phào.

Hù chết hắn rồi.

"Nơi này rất quan trọng?"

Hồ Thạc hơi do dự, nhưng vẫn trả lời: "Nơi này.... kết nối với cabin trò chơi của tiên sinh, cũng là tổng server của Phồn Tinh."

Vì sự an toàn của tiên sinh, nên toàn bộ server trò chơi Phồn Tinh đều đang trong quá trình vận hành.

Nếu như nơi này xảy ra sai sót gì, hậu quả thế nào, Hồ Thạc cũng không dám nghĩ nữa.

-

Hồ Thạc khóa kĩ phòng máy chủ lại, lại đóng thêm mấy tầng mật mã, cùng Sơ Tranh trở lại mặt đất.

Quả nhiên phía trên chẳng có chuyện gì.

Cũng không đúng.

Vẫn có vài chuyện xảy ra.

Người máy do Sơ Tranh thả ra đang mở một bài nhạc có giai điệu rất bắt tai.

Ngay trên nắp cabin trò chơi, nó hết đong đưa qua trái lại đong đưa qua phải, máy móc nhảy vũ đạo cỗ máy ma quỷ.

Bằng cái tay nhỏ tí với cái chân ngắn ngủn kia, nhìn tuy hơi ngốc, nhưng cũng lại có chút đáng yêu.

Hồ Thạc nhìn lại Sơ Tranh: "Người máy của cô đều có cá tính vậy sao?"

Sơ Tranh: "............"

Sơ Tranh bấm bấm mấy cái trong không khí, màn hình 3D biến mất, tiếng nhạc cũng lập tức im bặt.

[Quyển 5][Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! | Mặc LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ