Chương 44

10.2K 588 43
                                    

Như vậy, nàng mới đường đường chính chính có thể làm được việc nàng muốn làm.

Nhớ lại hôm qua, trong đầu Phương Nhan hiện lên khuôn mặt tươi cười của Giang Tê Ngô. Bây giờ nghĩ lại, nàng đối với Giang Tê Ngô không đành lòng, là vì nàng thích Giang Tê Ngô. Nếu không, nàng có thể tố cáo Giang Tê Ngô lên toà án, với tội danh câu dẫn chồng người khác, làm như vậy nàng có thể đạt được mục đích của mình dễ dàng. Nhưng nàng không làm được, nàng thích Giang Tê Ngô so với tưởng tượng còn nhiều hơn.

"Sư tỷ, còn đứng đó làm gì?" Nhìn Phương Nhan cầm điện thoại mà xuất thần, Lý Bân Bân liền đi tới, hắn muốn biết sư tỷ nữ thần sao lại nhìn điện thoại mà cười như vậy, nhưng khi hắn nhìn thấy, thì điện thoại đã tối đen.

"Không có gì, chỉ nghĩ đến một số chuyện thú vị." Phương Nhan mỉm cười nói lại, tiện tay lấy tư liệu ở trên ghế lên, cho Lý Bân Bân có chỗ ngồi xuống.

Lý Bân Bân cũng không từ chối, hắn có nhiều chuyện muốn hỏi Phương Nhan, nhưng Phương Nhan không có quan tâm, toàn bộ tâm tư của nàng đều không có đặt ở đây.

Suy nghĩ một chút thì hỏi Phương Nhan: "Tâm trạng của cô sinh viên đó có ổn định chưa?"

Nghe được câu chuyện chuyển tới Giang Tê Ngô, lông mày Phương Nhan nhíu lại, rất nhanh thì giãn ra, trả lời: "Em ấy đã ổn định rồi." 

Lý Bân Bân mỉm cười, suy nghĩ nên nói cái gì tiếp theo, nhưng nghĩ nữa ngày cũng không biết nên nói cái gì, Phương Nhan ở đối diện đang nhìn hắn trừng trừng, đôi mắt tỉnh táo kia vậy mà nhiễm một chút xao động, Lý Bân Bân lầm tưởng vì sự kiên nhẫn của mình đã làm cho Phương Nhan cảm động, lại nghe được Phương Nhan lạnh lùng hỏi: "Đội phó thích kiểu người như vậy?"

Rõ ràng là một câu hỏi, nhưng lại mang tính dò hỏi quá rõ.

Lý Bân Bân ngây người ra, hắn không biết tại sao một người luôn lạnh lùng thờ ơ như Phương Nhan giờ lại quan tâm hắn thích loại người nào... Làm cho Lý Bân Bân mừng như điên, nhiều năm thầm mến như vậy cuối cùng sư tỷ cũng nhìn thấy được sự tồn tại của hắn.

Giọng nói hắn run rẩy, nhưng rất kiên định giải thích: "Ý tôi không phải như vậy!"

Phương Nhan không có thấy cảm động gì, hơn nữa còn có một chút địch ý: "Tại sao ngươi..."

Phản ứng như vậy làm Lý Bân Bân có chút không hiểu, nhưng hắn vẫn nói: "Tôi chỉ thấy hâm mộ cô sinh viên kia, sư tỷ đối với cô ấy rất quan tâm."

Lời nói dáng vẻ thật lòng như vậy cũng không lấy được nụ cười của Phương Nhan, nàng vỗ vỗ hắn nói: "Tôi cũng quan tâm cậu, giống như một người em trai." Lý Bân Bân cười không nỗi, Phương Nhan đã mấy trăm lần từ chối tình cảm của hắn.

Cho dù đã mấy trăm lần, nhưng Lý Bân Bân vẫn rất khó chịu. Hắn nhìn Phương Nhan than thở, tò mò: "Thật hiếu kỳ về chồng của sư tỷ..."

Phương Nhan cảm thấy hiện giờ Lý Bân Bân muốn chết, dở khóc dở cười nói: "Cậu đây là đang muốn tìm đường chết?"

"Không, tôi không có ý gì khác, cũng không muốn chọc cho sư tỷ không vui, tôi chỉ là tò mò, sư tỷ đối với chúng tôi là một thần thoại... Cũng không có nghe thời đại học sư tỷ có yêu đương, không nghĩ vừa tốt nghiệp lại kết hôn." Hắn tiếp tục nói ra suy nghĩ mà hắn đã nghĩ từ rất lâu: "Tôi đến bây giờ còn nghĩ, nhẫn sư tỷ đeo chỉ muốn từ chối những người theo đuổi thôi, chứ hoàn toàn không có kết hôn."

[BHTT] EDIT - Lão Bà Ngươi Thật BổngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ