Tác giả: A Hắc TangA
Edit: Míu
Beta: MarSChương 29
Bruce nhìn đặc công tóc vàng không biết từ nơi nào tìm được hai khúc gỗ cong vênh rồi dùng dao găm của mình gọt đẽo thành hai thanh nẹp.
"Xin lỗi, tay của ngài tạm thời chỉ có thể cố định bằng cách này." Randall lẩm bẩm, giúp Bruce cố định cánh tay phải bị gãy. "Lúc ngài nhảy xuống có phải đã đẩy tôi một cái không," hắn lải nhải, "Tay ngài hẳn là bị cái then sắt kia đập phải ha, có lẽ tôi nên cảm thấy may mắn vì thứ kia không bắn ra với tốc độ quá nhanh, chém rớt đầu tôi hay tước rụng một cánh tay của ngài."
Bruce giật giật khóe môi, "Tôi cũng không biết cậu có tật lải nhải, cậu James."
Randall ngẩng đầu nhìn y, đôi mắt xanh thẳm chớp chớp, sau đó dưới biểu tình nghiêm túc (dâm uy, khụ) của trưởng quan nhà mình ngoan ngoãn khép lại cái miệng đang lải nhải.
Hai người xử lý sơ qua vết thương trên người sau đó nhanh chóng rút lui khỏi hiện trường máy bay rơi xuống —— đã có ý định bắn hạ trực thăng, thì nhất định sẽ đến nhặt xác. Đi được một quãng xa, đặc công tóc vàng nhìn sắc mặt Bruce, lúc này mới lại mở miệng, là một câu khá ngắn gọn.
"Thực cảm ơn ngài, trưởng quan."
Bruce nheo mắt nhìn con đường phía trước, đáp lại câu nói của đặc công là một cái gật đầu rất khẽ tỏ vẻ mình nghe được. Nắng nóng mãnh liệt trên sa mạc giống như muốn làm bốc hơi toàn bộ lượng nước trong cơ thể, đồng hồ của Bruce sau khi trải qua trận nổ và rơi tự do may mắn vẫn còn hoạt động, kim đồng hồ vẫn đang tận chức tận trách mà tích tắc quay vòng. Hai giờ mười lăm phút chiều, —— Vừa khéo là thời điểm nóng nhất ngày.
Randall đứng cạnh y, thanh âm vẫn rất khẽ: "Sir, hướng chính bắc hẳn là có một ngôi làng nhỏ sinh sống."
Bruce quay đầu nhìn hắn, đặc công tóc vàng vô tội giang hai tay, nói: "Tôi chỉ liếc qua cái bản đồ địa phương một chút trước khi máy bay bị bắn rơi thôi mà." Trưởng quan của hắn cho hắn một ánh mắt coi như khen ngợi.
"Ầy, ngài như vậy lại làm tôi nhớ tới thời gian huấn luyện của mình mấy năm trước." Randall thấp giọng nói thầm một câu. Hắn lại cười rộ lên: "Thật ra tôi rất hoài niệm quãng thời gian đó, trưởng quan."
Bruce thản nhiên mở miệng: "Nếu cậu hi vọng chúng ta thuận lợi đến được ngôi làng cách đây ít nhất 2km, tôi đề nghị cậu tiết kiệm sức lực và bớt tưởng niệm quá khứ đi." Ánh mắt người đàn ông tóc đen đảo qua thắt lưng Randall, mảng ẩm ướt trên áo phông màu rằn ri chậm rãi lan rộng. "Đừng nói với tôi chất lỏng này là mồ hôi của cậu."
Randall sửng sốt, hắn cúi đầu nhìn nhìn, nhếch môi cười gượng hai tiếng: "Hẳn là." sau đó ngậm miệng.
Mặt trời chói chang trên cao.
Đặc công tóc vàng đi trước không xa, hắn đi giày lính nặng trịch, nhưng giẫm trên mặt đất lại không một tiếng động, tay phải cầm dao găm, mồ hôi từ thái dương nam nhân chảy xuôi xuống dưới, trong suốt lấp lánh. Bruce đi phía sau hắn, y nhìn đặc công của mình cứ vậy mà đi phía trước, giao phía sau lưng cho y. Ngón trỏ tay trái của trưởng quan tình báo CIA cấp cao đặt trên cò súng hơi động một chút, sau đó đem súng dắt vào đai lưng. Y chậm rãi vượt qua Randall, "Để tôi dẫn đường." Nam nhân tạm dừng một chút, "Watch my back."
BẠN ĐANG ĐỌC
Lý Luận nâng cao tố chất đặc công Omega_A Hắc Tang A
Short StoryTác giả: A Hắc Tang A Thể loại: ABO, cường cường, lãnh khốc trầm ổn (tra) công x tính cách có chút ác liệt siêu cường thụ, yêu nhau lắm cắn nhau đau, có ngọt có ngược, có sinh tử ~ Tình trạng: Hoàn Tình trạng Edit: Toàn văn hoàn (7.6.2019) Blog: Tuh...