Âm quỷ chỉ cách hai người Trịnh Hạo Thạc trong gang tấc, Kim Tại Hưởng vận lên ma lực chuẩn bị đối phó. Trịnh Hạo Thạc bất ngờ ngăn lại.
"Không được, đệ không thể đánh lại bọn chúng. Nếu như dùng ma pháp đánh nhau với chúng nó, không những không thể tiêu diệt mà còn thu hút thêm lượng âm quỷ đến đây."
Kim Tại Hưởng thu lại ma lực, nhíu mày nhìn thảm cảnh trước mắt:"Vậy linh lực chắc sẽ đối phó được bọn chúng?"
Trịnh Hạo Thạc suy tư:"Đúng thật là vậy, nhưng mà khi đang đối phó với chúng, tầng linh quang xung quanh cơ thể sẽ bị yếu đi tùy theo pháp lực của người đó. Âm quỷ sẽ lợi dụng điều này mà xâm nhập vào cơ thể người đó. Hiện tại ta cũng muốn đánh bọn chúng nhưng mà ở đây sớm đã bố trí pháp trận kiềm hãm linh lực của ta"
Xung quanh quỷ khí ngày càng nặng, không khí u ám tràn ngập, đột nhiên một ánh sáng nhỏ lóe sáng trong không gian âm u tối mịch. Chẳng còn kịp để nhìn rõ rốt cục đó là thứ gì, một trận cuồng phong nổi dậy, âm quỷ lần lượt tấn công bọn người Trịnh Hạo Thạc. Quỷ khí bao vây khiến hô hấp ngưng trệ, Trịnh Hạo Thạc nhắm chặt mắt, không biết qua bao lâu, xung quanh dần bình ổn trở lại. Hắn chưa chết sao? Mọi thứ chưa kịp định hình, đã truyền đến giọng nói có vẻ tức giận của Kim Tại Hưởng:"Ngươi mau cút ra"
Một lực kéo mạnh mẽ, khiến người đang ôm Trịnh Hạo Thạc không kịp trở tay mà ngã lăn ra đất. Kim Tại Hưởng vẫn chưa nguôi giận, nắm cổ áo người kia định đấm một cú. Kẻ này rốt cục là ai lại cả gan ôm người yêu của y chứ?
Trịnh Hạo Thạc nhanh chóng ngăn cản:"A Hưởng, ngươi bình tĩnh trước đã" Sau đó quay sang người nọ, người này là một nam tử, khuôn mặt thanh tú ưa nhìn, trông thập phần quen mắt. Hình như hắn đã gặp qua y ở đâu rồi thì phải, Trịnh Hạo Thạc vẫn đang suy ngẫm thì nam tử ngập ngừng lên tiếng.
"Thạc ca ca, ta....ta là Nam Cung Nguyên. Lúc nãy ta muốn bảo vệ huynh nên mới....."
Trịnh Hạo Thạc ngay lập tức sáng tỏ, vội vàng kéo người kia qua hỏi tới tấp. Mặc kệ ánh mắt ghen tuông của Kim Tại Hưởng.
Sau một hồi ta hỏi ngươi đáp, Trịnh Hạo Thạc biết được khá nhiều chuyện. Năm đó, Nam Cung Nguyên đột ngột chết ở Thiên Sơn, hắn bị Nam Cung môn cho là kẻ chủ mưu sát hại y. Nhưng căn bản hắn không có thù không có oán thì lấy lí do gì để giết người đây? Sau đó, Lục Anh Hoàng âm thầm thu mảnh tàn hồn còn sót lại của Nam Cung Nguyên, mỗi ngày chăm chỉ bảo dưỡng truyền linh lực giúp y hồi phục. Cuối cùng công thành danh toại, Nam Cung Nguyên hồi phục nguyên hồn, nói ra tất cả sự thật, y chính là bị Nam Cung Hạ Lạc sát hại. Năm đó, khi Trịnh Hạo Thạc vừa rời đi, Nam Cung Hạ Lạc đã dẫn khí độc vào phòng của Nam Cung Nguyên. Sau khi hồi phục, Nam Cung Nguyên nguyện ở lại báo đáp công ơn của Lục Anh Hoàng, tùy thời nàng sai khiến.
Nhờ có Nam Cung Nguyên, mà Lục Anh Hoàng mới biết được nơi mà Kim Tại Hưởng nhốt Mẫn Doãn Kì, biết được Trịnh Hạo Thạc tự tử, biết được tất cả vị trí của Nam Cung Phủ.
"Bây giờ Âm Quỷ đã trốn thoát, chúng ta phải nhanh chóng đi báo cho tất cả mọi người để kịp thời ứng phó"- Nam Cung Nguyên tiên phong dẫn đường đưa Trịnh Hạo Thạc và Kim Tại Hưởng ra khỏi mật thất.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN]•[VHOPE]-Nam chính, đừng 'đâm', ta là papa của ngươi đó!
FanficTrịnh Hiệu Tích là tác giả viết truyện nổi tiếng trên mạng, nội dung truyện của y rất thu hút độc giả nhưng đến một ngày, y lại đam mê một thể loại ngược nam chính một cách tàn nhẫn, đầy đọa nam chính sống không bằng chết. Độc giả: Cầu cho tác giả b...