Kim Tại Hưởng vác Trịnh Hạo Thạc trên vai đem vào trúc xá, Trịnh Hạo Thạc trên vai y điên cuồng vùng vẫy, ngày chết của hắn cuối cùng cũng đến, cái ngày mà hắn lo sợ nhất cuối cùng cũng đến!!!!! Ngày hắn bị Kim Tại Hưởng 'đâm' chết trên giường!!!!
Kim Tại Hưởng nhếch mép, vỗ vào cái mông của Trịnh Hạo Thạc một cái:"Sư huynh, đừng nháo"
Trịnh Hạo Thạc nội tâm có một vạn tám ngàn câu chửi đm, ta không nháo thì sẽ bị ngươi đâm chết, lão tử đây đường đường là một đại thẳng nam-thẳng nhất vũ trụ, sao lại có thể bị một nam nhân đâm a, lại còn là đứa con trai của hắn nữa chứ, đây là đạo lý gì a? Trịnh Hạo Thạc cảm thấy một trận ê ẩm dưới lưng, hắn cư nhiên bị Kim Tại Hưởng ném lên giường, theo bản năng ngồi dậy xoa xoa cái lưng, thì lại thấy một thân ảnh nằm đè lên người hắn. Trịnh Hạo Thạc vươn tay muốn đẩy kẻ kia ra, nhưng bàn tay bị Kim Tại Hưởng bắt lại, đưa lên môi hôn nhẹ.
Trịnh Hạo Thạc ái ngại muốn giật tay lại, càng bị Kim Tại Hưởng nắm chặt hơn, ánh mắt thâm tình nhìn hắn, ôn nhu nói:"Sư huynh, huynh không thể cho ta hay sao? Hay trong lòng huynh vốn dĩ không có chút tình cảm nào với ta?" Sau lời nói là tiếng thở dài đau lòng, ánh mắt chỉ chứa nỗi đau buồn cực độ.
Trịnh Hạo Thạc cực kì không muốn nhìn thấy bộ dạng kia của y, càng không muốn trong lòng y có bất kì ý nghĩ nào như vậy, nếu hắn không yêu y thì sẽ không đồng ý về Phong Lĩnh với y, trải qua nhiều chuyện như vậy, y vẫn còn giữ trong lòng chuyện của mấy năm trước bị hắn bỏ rơi lúc ở vực thẳm sao? Trịnh Hạo Thạc không đành lòng nhìn Kim Tại Hưởng đau thương, vươn tay sờ lên mặt y, giọng dịu dàng nói:"Như thế nào lại suy nghĩ lung tung, ta.....ta đâu có nói không yêu ngươi, nhưng về cái kia làm......ta.......ta chỉ là trong lòng còn ám ảnh chuyện cũ"
Chuyện cũ kia chính là cái chuyện mà hắn bị Kim Tại Hưởng lần đầu bạo, đau đến chết đi. Nhưng mà lúc đó chỉ mơ mơ màng màng cảm nhận được cái kia của y rất khủng bố, trong lúc y tức giận liền không kiềm chế mà trực tiếp bùng nổ bên trong hắn.
Kim Tại Hưởng ôn nhu nhìn hắn, nói:"Sư huynh, ngàn lần vạn lần đều là ta sai, năm đó ta không nên như vậy với huynh. Nhưng mà ta thề với trời, ta sẽ không bao giờ như vậy nữa. Sư huynh, phải tin ta"
Trịnh Hạo Thạc cười khổ, chủ động tiến đến hôn môi y:"Được rồi, ta tin đệ"
Có câu nói kia của hắn, Kim Tại Hưởng như được đại xá, ấn Trịnh Hạo Thạc vào nụ hôn sâu, tại bờ môi của hắn điên cuồng cắn mút, cái lưỡi đỏ dài như con rắn tiến vào khoang miệng Trịnh Hạo Thạc mà càn quấy khắp nơi, khiến Trịnh Hạo Thạc không sao bắt kịp tiến độ, chỉ biết thở dốc. Kim Tại Hưởng hút cạn dưỡng khí mới buông tha cho hắn.
Trịnh Hạo Thạc ngồi trên giường thở dốc, khuôn mặt phiếm hồng, ánh mắt nhu tình, muốn có bao nhiêu câu dẫn liền có bấy nhiêu. Kim Tại Hưởng không kiềm lòng, vươn tay cởi ra tầng tầng lớp lớp y phục trên người hắn. Da thịt trắng noãn nhanh chóng bại lộ trong tầm mắt Kim Tại Hưởng, y miệng lưỡi khô đắng, không thể kiềm chế được bản thân mà đè Trịnh Hạo Thạc lên giường, điên cuồng hôn khắp người hắn, đặc biệt, tại nơi đầu nhũ đỏ ửng xinh đẹp, Kim Tại Hưởng sao có thể bỏ qua, y một bên dùng tay xoa xoa nắn nắn khiến nó sưng đỏ, một bên cúi đầu cắn mút, đầu lưỡi đảo quanh hạt đậu, đôi lúc còn dùng răng nanh ma sát. Trịnh Hạo Thạc sau có thể chịu đựng được bấy nhiêu khiêu khích kia, hắn che lại tầm mắt, miệng không kiềm chế phát ra tiếng rên rỉ mị hoặc.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN]•[VHOPE]-Nam chính, đừng 'đâm', ta là papa của ngươi đó!
Hayran KurguTrịnh Hiệu Tích là tác giả viết truyện nổi tiếng trên mạng, nội dung truyện của y rất thu hút độc giả nhưng đến một ngày, y lại đam mê một thể loại ngược nam chính một cách tàn nhẫn, đầy đọa nam chính sống không bằng chết. Độc giả: Cầu cho tác giả b...