Sau vụ việc hôm đó, sức khỏe của Trịnh Hạo Thạc dần hồi phục trở lại, chung quy hắn là người tu tiên, so với người thường đương nhiên phải khỏe rất nhanh rồi nhưng mà Kim Tại Hưởng vẫn không an tâm, cho rằng thân thể hắn đã chịu nhiều tổn thương, phải hảo hảo bồi bổ. Trịnh Hạo Thạc mỗi ngày đều bị Kim Tại Hưởng ép uống bao nhiêu là tiên đan diệu dược, ăn hàng loạt thức ăn bổ dưỡng, hắn tự thấy bản thân mình không khác gì con lợn là mấy. Vóc dáng xuống dốc trầm trọng và một điều khiến hắn càng thêm khẳng định việc bản thân không còn tuấn tú như trước chính là Kim Tại Hưởng đã lâu không gần gũi hắn!!!! Vì cái gì mỗi đêm đều ngủ ở phòng đọc sách? Vì cái gì cả ngày chạy tới chạy lui cho việc ở ma tộc là không quan tâm hắn? Vì cái gì mà cứ tránh mặt hắn? Một vạn câu hỏi một lúc bùng phát trong đầu Trịnh Hạo Thạc. Cái này.... không phải là hắn thiếu thao, mà là hắn cô đơn a~ hoặc là̶ b̶̶ị̶ ̶t̶̶h̶̶a̶̶o̶ ̶đ̶̶ế̶̶n̶ ̶n̶̶g̶̶h̶̶i̶̶ệ̶̶n̶ quá đỗi buồn chán.
Kim Tại Hưởng y trong lòng cũng có một nỗi phiền muộn rất lớn, chính là Trịnh Hạo Thạc quá đỗi hấp dẫn, dâng tới tận miệng mà không thể ăn!!!! Y sợ hắn lại bị thương, với cả hắn vừa mới khỏi bệnh, y nào dám động tay động chân chứ, người kia như bảo vật trân quý của y, dù hắn có bao nhiêu câu nhân, dù y muốn hắn đến chừng nào đi chăng nữa cũng không nỡ để hắn bị thương. Thế là gần đây y mượn cớ tránh mặt hắn.
Trịnh Hạo Thạc lại cho rằng bản thân không còn đẹp như trước khiến Kim Tại Hưởng không để ý nữa, vậy nên hắn quyết định thực hiện 1 kế hoạch. Ăn kiêng, ăn diện. Vương hậu đại nhân không biết rằng bình thường hắn chỉ cần mặc giản dị cũng đủ khiến người ta chết mê chết mệt, bây giờ lại là mỗi ngày một bộ xiêm y khác nhau, khi thì tinh khiết như tuyết trắng, khi thì yêu kiều mị hoặc, lúc lại cao quý thanh tao khiến đám hạ nhân không thể rời mắt.
Kim Tại Hưởng nhìn thấy hắn như vậy lại miệng khô lưỡi đắng, một cỗ nhiệt khí chạy dọc khắp cơ thể. Hắn câu nhân như vậy cho ai xem a? Kim Tại Hưởng muốn dạy dỗ cho hắn một trận, lại nghĩ đến thương thế của hắn đành phải dằn xuống dục vọng. Cam chịu nhìn miếng mồi ngon đưa đến trước mặt, chỉ có thể nhìn mà không thể ăn.
Trịnh Hạo Thạc thấy bản thân đã làm đủ mọi cách, nhưng tên ma đầu kia vẫn không có động tĩnh gì, liền chuyển sang plan B. Hừ, plan A thất bại, nhưng mà để xem tên nhóc con nhà ngươi làm sao có thể vượt qua được plan B của bổn đại tiên ta đây.
Đêm đó, Kim Tại Hưởng vẫn ở phòng đọc sách, không có ý định trở về trúc xá. Đang lúc tâm tâm niệm niệm về ái nhân thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Kim Tại Hưởng nhíu mày thoát khỏi suy nghĩ, giọng lạnh lùng nói:"Vào đi"
Người vừa bước vào, giọng nói ấm áp vang lên khiến Kim Tại Hưởng lòng dậy sóng:"A Hưởng, khuya rồi còn ở đây đọc sách sao? Mau trở về ngủ đi a~"
Kim Tại Hưởng nhanh chóng ngước lên nhìn người kia liền lập tức cứng người. Trịnh Hạo Thạc trong bộ xiêm y mỏng manh, để lộ một mảng ngực trắng tuyết và xương quai xanh tinh tế. Dưới lớp xiêm y mỏng tanh kia liền có thể nhìn thấy hai hạt đậu đỏ ẩn hiện, đôi chân thon dài lộ hết ra ngoài, bộ dáng hắn lúc này muốn có bao nhiêu quyến rũ liền có bấy nhiêu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN]•[VHOPE]-Nam chính, đừng 'đâm', ta là papa của ngươi đó!
FanfictionTrịnh Hiệu Tích là tác giả viết truyện nổi tiếng trên mạng, nội dung truyện của y rất thu hút độc giả nhưng đến một ngày, y lại đam mê một thể loại ngược nam chính một cách tàn nhẫn, đầy đọa nam chính sống không bằng chết. Độc giả: Cầu cho tác giả b...