Chương 27

7.1K 447 58
                                    


Trần Ngọc Kỳ có scandal lớn gây chấn động giới giải trí.
Có phóng viên chụp được hình ảnh cô cùng một ông chủ giàu có ra vào khách sạn. Vụ việc ẫm ĩ cả nước, ai ai cũng phỉ nhổ cô là dơ bẩn, giả hình tượng ngây thơ lừa lọc fan hâm mộ.
Fan hâm mộ của cô có một số thoát fan, một số khác mạnh mẽ đứng lên bảo vệ cô.
Một làn sóng tranh cãi nảy lửa trên weibo được diễn ra giữa fan và antifan. Sự việc xảy ra vài ngày, kỳ lạ là bên phía Trần Ngọc Kỳ và công ty vẫn chưa có động thái gì.

Tay nắm điện thoại của Vương Nhất Bác siết mạnh đến trắng bệch. Cho dù báo trí đã che mặt người đàn ông ấy, thì chỉ vừa nhìn thôi cậu đã nhận ra là ai rồi.
Tiêu Chiến.

Nhớ đến mấy hôm nay gọi cho anh, đều bị anh lấy lí do bận việc, lại nhớ đến lần trước hai người họ gặp nhau, Tiêu Chiến cũng từng nói cô ấy là đặc biệt. Cậu chưa từng tò mò quá sâu vào mối quan hệ giữa họ.

Chẳng lẽ, giữa họ thật sự là loại quan hệ ấy sao. Vậy Vương Nhất Bác cậu lại tính là cái gì.
Tức giận gạt bỏ hết đồ vật ở trên bàn.

Vậy ra đây là lí do của những ngày bận rộn đó của anh.

Nếu đã không còn tình cảm với cậu, hà tất phải hy sinh vì cậu đến thế, làm cho cậu bao nhiêu việc, để cậu nhận ra tình cảm của bản thân, nếu anh ấy muốn tìm phụ nữ, sao lại còn dây dưa với cậu cơ chứ.

Khoan đã.... bình tĩnh lại nào Vương Nhất Bác. Scandal chưa chắc là thật, mới hôm trước thôi mày còn nhìn thấy một loạt hôn ấn của mày trên người anh mà, nhưng... thật sự đó là hôn ấn do mình mày tạo ra sao...

Không...không. Mày phải tin, Tiêu Chiến anh ấy không phải loại người như vậy. Không phải mọi người đều nói anh ấy rất yêu mày sao.

Nhưng là, đó đều là người ta nói. Anh ấy liệu còn yêu mày thật sự không. Sau bao nhiêu việc mày đã làm, mày còn đủ tự tin để khẳng định anh ấy yêu mày hay sao.

Bình tĩnh nào Vương Nhất Bác, anh ấy đã hứa khi về sẽ gặp mày đầu tiên mà, khi đó mày hỏi anh ấy cũng chưa muộn.

Cố lên, anh ấy đã chờ mày nhiều năm rồi, chỉ vài ngày thôi lẽ nào mày cũng không chờ được.
Vương Nhất Bác tự trấn an bản thân, nhưng đôi tay dọn dẹp có chút run rẩy đã bán đứng tâm lí của cậu lúc này.

Cậu mong chờ ngày anh về, cũng sợ hãi ngày đó.

Cậu móng ngóng anh có thể cho mình một danh phận chính thức.

Cậu sợ hãi, sợ hãi ngày anh về là để phân rõ giới hạn với cậu, sợ hãi anh sẽ giới thiệu cậu như một người bạn với cô gái của anh.

Cậu sợ hãi tình cảm vừa chớm nở của mình bị vùi trong băng giá lạnh lẽo của lòng người.

/////////////

Tại một địa điểm khác, nhà chính Tiêu gia.

Tiêu Ẩn một thân áo lụa ngồi đánh cờ, đối diện ông ta là một người đàn ông trung niên mặc Đường trang màu xám. Hai người vừa đánh cờ vừa nói chuyện
" Sự việc lần này làm được rất đẹp!" Tiêu Ẩn khen ngợi
Người đàn ông gật đầu, trầm ổn nói
" Sự việc lần trước do bị dò thông tin, tôi không nghĩ tên tiểu tử nhà lão Hắc cũng tham gia."
" Sự việc kia là do ta tính sai, sự việc lần này mà tên súc sinh kia cũng không dám trả đũa gì có lẽ thật sự biết sợ rồi, thời cơ liệu đã tới."

Thầm yêu (đồng nhân Nhất Chiến)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ