07. Tục tư mỹ nhân khúc

1.4K 186 24
                                    

Kang Seulgi mang tâm tình không tốt đẹp gì tới trường học muộn hơn nửa giờ đồng hồ, nương theo tiếng gót giày va chạm xuống sàn gạch hoa cương cao cấp là tiếng giảng bài đều đều tẻ nhạt lẫn cùng khoảng không trơ trọi.

Nếu như loại bỏ đi toàn bộ những yếu tố bệnh hoạn đến không màng đạo lý tới từ những kẻ có tiền thích sống theo bầy đàn, kể ra trung học S cũng là một môi trường giáo dục vô cùng chuẩn mực. Giáo viên từng bộ môn đều là những người lọt qua vòng tuyển chọn kĩ càng và gắt gao nhất, cơ sở vật chất thì khỏi bàn, thường xuyên phải cập nhật những thứ cao cấp và đắt tiền phục vụ đám trẻ ranh, cũng phải suy xét làm sao để dùng khoảng tiền các vị phụ huynh giàu nứt đố đổ vách này chát lên từng miếng gạch, phủ lên từng đoạn xi măng.

Đặc biệt là luôn luôn không thiếu những đứa trẻ cắm đầu cắm cổ vào tranh chấp điểm số, bán mạng nhồi nhét từng câu chữ từng con số vào đầu đến mức sống mũi đã bắt đầu không giữ nổi gọng kính.

Kang Seulgi đối với vấn đề này chưa từng một lần quan tâm, điểm số của cô lúc nào cũng nằm ở vị trí đầu bảng không hề thay đổi, hoặc chính xác hơn mà nói, không ai được phép thay đổi. Dù sao thì đó chính là quyền lợi của kẻ có tiền, đây là cuộc chiến của quyền lực, phép thử năng lực nếu như được nhắc đến thì chính là chuyện nực cười nhất trên đời.

Xuyên qua cánh cửa được đóng kín, Seulgi vẫn có thể nghe thấy giọng nói đều đều của giáo viên ngữ văn đang đọc Tục tư mỹ nhân khúc. Seulgi cúi đầu khẽ nhắm hờ mắt, thản nhiên để cho từng câu chữ trong đoạn âm thanh không một gợn cảm xúc nào của vị giáo viên đó xuyên vào tiềm thức. Cánh cửa sổ sau lưng mở to để mặc cho gió lạnh phóng đãng lùa vào, mảnh nắng nhàn nhạt mang theo mùi vị ấm áp của sự sống miên man gặm nhấm từng tấc da thịt qua lớp áo đồng phục xộc xệch. Loại tĩnh lặng êm đềm hiếm hoi này, chẳng rõ bằng cách nào lại có thể khiến lồng ngực vốn dĩ nghẹn ngào tới ngột ngạt của Kang Seulgi đường hoàng chấn tĩnh trở lại.

"Trăng tàn vờn đuổi hoàng hôn tắt

Chiếu chùm mảnh gối đầu trọi trơ

Đoạn khúc vui mừng lòng thổn thức

Đế vương có chăng vẫn ngóng chờ?"

Tục tư mỹ nhân khúc cất lên, tư tâm gửi tới đế vương của nàng thê tử xinh đẹp bốn mùa vùi mình trong khúc đoạn tình ái, chờ mộng qua đi vẫn đắm chìm trong bi ai.

Cô mở mắt, đưa tay mở hờ cửa sau của lớp học, phóng tầm mắt nhìn về người đang chỉnh tề ngồi học sát bên cửa sổ. Tia nắng dịu dàng mơn trớn làn da nhợt nhạt đến gần như trong suốt của người nọ, nhuộm lên phiến môi đỏ hồng sự tươi mới ngọt ngào đong đầy sức sống. Người nọ thẳng lưng ngồi tại chỗ, tay nghiêm túc mà cầm bút viết theo từng lời của giáo viên, đôi mắt trong vắt không lẫn chút tạp niệm dơ bẩn nào của ngày trời vẩn đục, đột nhiên tản ra loại xúc cảm thuần khiết tới xốn xang lòng người.

Kang Seulgi nhìn Bae Joohyun, khát vọng trong đầu hiện lên rõ ràng như một thước phim.

Thật muốn khiến sống lưng thẳng tắp kia phải oằn mình gồng gánh áp lực, muốn bàn tay trắng nõn mềm mại đó siết lấy ống quần cô khẩn cầu tha thứ, muốn mang bóng tối hỗn tạp mù mịt nhuộm kín mục quang xinh đẹp tựa như sắc màu pha lê.

[SEULRENE] Tiêu Khiển (MA-18)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ