Từ khi nào bắt đầu thích anh???

1.6K 133 11
                                    

Phác Trí Mân hóa đá, thất thần tại chỗ, anh lại còn nói không li hôn.

Cậu khó có thể tin!

Muốn đuổi theo hỏi anh, xác định một phen, nhưng mà Kim Tại Hưởng đã vào nhà rồi.

Cậu ở trong sân bình tĩnh thật lâu, mới xác định, Kim Tại Hưởng thật sự nói, không li hôn.

Vào đến trong nhà khi đó, phòng ngủ chính đèn đã tối sầm, cậu không đi tìm anh, trở về phòng của chính mình.

Sáng ngày hôm sau, Kim Tại Hưởng đưa cho cậu một bộ quần áo, lôi kéo cậu ra khỏi cửa, vậy mà lại mang cậu đi vùng ngoại thành đến chỗ trại nuôi ngựa một người bạn của anh.

Đây là lần đầu tiên cậu cưỡi ngựa, mặc trên người một bộ đồ cưỡi ngựa màu đỏ rượu vang, tư thế oai hùng hiên ngang, trên đầu mang theo mũ giáp màu đen, xem ra rất có dáng vẻ người Anh.

Kim Tại Hưởng mặc toàn thân đồ cưỡi ngựa màu đen, vốn dĩ anh đã rất anh tuấn, xem ra càng thêm anh khí bức người, quý khí mười phần.

Giống như vương tử quý tộc.

Cậu mới vừa lên ngựa, Kim Tại Hưởng vậy mà cũng lên cùng, theo phía sau cậu, nắm dây cương.

Lưng kề sát trong ngực anh, thân thể bị anh vòng vào trong ngực, cậu vừa mới còn có chút khẩn trương, giờ phút này không sợ té ngã xuống nữa rồi.

Ngựa tốt trên thảo nguyên phi nhanh, Phác Trí Mân cảm giác khẩn trương lại kích thích, hơn nữa lúc bay vọt vượt chướng ngại thời điểm, cậu kích động thét chói tai, hai tay gắt gao cầm lấy cánh tay anh, bộ dạng cực kỳ ỷ lại vào anh.

Kim Tại Hưởng cũng cực kỳ vui vẻ, kỹ thuật cưỡi ngựa của anh phát huy được vô cùng nhuần nhuyễn!

"A... Không cần!" Phía trước liền là một con sông, Phác Trí Mân cảm giác Kim Tại Hưởng muốn tiến lên, sợ tới mức thét chói tai, Kim Tại Hưởng không để ý tới cậu, hét lớn một tiếng, vung roi ngựa, Phác Trí Mân sợ tới mức chuyển xoay người, hai tay ôm chặt eo của anh, mặt chôn ở trong lòng anh.

Ngựa phi thật sự cao, cậu cảm giác trái tim mình đều đã bay lên, sợ tới mức liên tục thét chói tai, giống như đang ngồi tàu lượn siêu tốc vậy.

Bị cậu ôm chặt, Kim Tại Hưởng càng thêm đắc ý, tự tin nắm dây cương, con ngựa màu đỏ vững vàng đáp xuống trên bãi cỏ.

Chạy rất xa, mới chậm rãi dừng lại, mà Phác Trí Mân vẫn đang ôm anh.

Toàn thân cậu cứng ngắc, giống như bị dọa đến ngu người rồi.

"Được rồi! Đã dừng!" Anh trầm giọng nói, nhìn cậu trong lòng ngực, khóe miệng không tự giác cong lên.

Cậu sợ tới mức giống như con chim sợ cành cong.

"Không muốn! Anh lại gạt em!" Phác Trí Mân,vùi đầu ở trong lòng anh, kháng nghị nói, anh vừa nãy đều hù dọa cậu nhiều lần, lúc gặp được chướng ngại thời điểm, anh nói sẽ chạy vòng qua, kết quả, ngựa phi lên, vừa mới lại là một con sông cực kỳ rộng.

"ngốc này! Em không thôi, tôi xuống đấy!" Anh trầm giọng nói, đẩy cậu ra, Phác Trí Mân từ trong ngực anh rời khỏi, lúc này mới phát hiện, ngựa thực dừng lại rồi.

Bảo Bối, Đừng Lạnh Lùng Với Anh Nữa! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ