Chapter 33: Bill and Fleur's cottage (March 31, 1998)

71 6 1
                                    

Hermione rõ ràng mong muốn Fleur sẽ không làm ầm ĩ lên. Cô tự mình ấn miếng vải có tinh chất murtlap lên cánh tay của mình và gạt bỏ nữ phù thủy kia ra.

"Em ổn, thực sự đấy, em ổn," cô lặp đi lặp lại, giọng nói lanh lảnh thể hiện sự thật.

"Hermione, người mụ điên đó đã tra tấn bồ hơn nửa giờ, có một vết thương ở cánh tay bồ, bồ không ổn chút nào cả." Harry gần như hét vào mặt cô. Cậu cảm thấy tội lỗi, tội lỗi về thứ mà Hermione đã phải trải qua, tội lỗi về cái chết của Dobby. Giọng nói của chính cậu ấy lạc đi khi trong khi cậu khóc. Giá như cậu đã không nói gọi của Voldemort. Họ đã rất may mắn khi trốn thoát được khỏi nơi đó.

"Mình hoàn toàn an toàn," Hermione nói. "Mình không cảm thấy gì cả."

"Hoàn toàn an toàn?", Ron nghi ngờ hỏi trong khi Harry nói với cô rằng giọng cô đã trở nên khàn đi vì cô đã hét lên quá nhiều trước đó.

"Mình phải hét lên, nếu không Bellatrix sẽ nhận ra rằng Draco đã che chắn cho mình."

"Draco?", Ron hỏi. "Draco? Thằng ấy trở thành Draco từ khi nào vậy? Nó đã ném bồ xuống sàn, chắc chắn nó muốn nhìn thấy bồ bị tra tấn, Hermione!"

"Bồ đang tuyên bố rằng Malfoy-của-mọi-người đã đặt một bùa chắn bên bồ?", Harry muốn biết.

Cậu và Ron nhìn nhau đầy lo lắng.

"Hermione, không có bùa chắn nào có tác dụng chống lại Lời nguyền Không thể Tha thứ được," Bill nói.

Hermione chế giễu. "Chà, rõ ràng là có một cái bây giờ rồi."

"Và đây là bùa gì?"

"Draco rõ ràng phải sử dụng bùa chắn bằng lời nói. Và ngay trước khi ném mình xuống sàn, anh ấy thì thầm vào tai mình. Anh ấy bảo mình câu giờ và nói rằng sự giúp đỡ đang đến và Dobby đã đến. "

Ron nhìn Hermione với đôi mắt tròn xoe, kinh ngạc.

Harry đã rất lo lắng. "Hermione," anh nói. "Mình đã kêu cứu. Dobby đến vì nó có mối liên hệ với chiếc gương của Sirius ".

Hermione chớp mắt với anh. "Ý bồ là, Draco không gọi cho Dobby?"

"Tại sao nó phải hoặc tại sao Dobby phải đến nếu nó gọi? Dobby không còn thuộc về nhà Malfoy nữa? Cậu ấy là một yêu tinh tự do? " Harry trao đổi một cái nhìn khác với Ron. Có thể nào, Lời nguyền Tra tấn đã làm thay đổi trí nhớ của nạn nhân? Hermione có quên rằng Dobby không còn lòng trung thành với Malfoy hay không?

"Malfoy muốn đâng chúng ta cho Kẻ-mà-ai-cũng-biết," Ron nói.

"Không, Draco không muốn gọi cho hắn ta, nhớ chứ?" Hermione trả lời. "Anh ấy rõ ràng đã nhận ra Harry."

"Nó không chắc chắn, rốt cuộc thì nó đã đánh mình với cái thứ ánh sáng ba màu nhức nhối đó," Harry nói.

Hermione đảo mắt và Ron đỏ mặt.

"Harry," cô nói với giọng giải thích khiến cậu nổi nóng ngay cả trong những ngày tốt đẹp hơn. "Draco là bạn cùng lớp của chúng ta trong sáu năm. Ba chúng ta đã ở bên nhau hầu hết thời gian. Skeeter đã gọi chúng ta là 'Bộ ba vàng'. Bồ thực sự nghĩ rằng, anh ấy sẽ không đoán ra, rằng đó là bồ, khi anh ấy nhìn thấy Ron và mình? "

The Phoenix Potion (Fic dịch - Dramione)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ